Friday, July 29, 2016

Hải tặc vương đích nam nhân - Chương 12

Chương 12 – Come out

Mấy ngày nay của Lăng Viễn trôi qua thật sự không tốt, Lý Vân Đình gần như ngày nào cũng phải gọi điện thoại đến quấy rối cậu, cậu không tiếp đối phương liền gọi liên tục, còn ám chỉ rất rõ ràng cho dù cậu đổi số anh ta cũng sẽ điều tra ra, khiến Lăng Viễn quăng ý niệm này khỏi đầu trước khi quá muộn.

Tuesday, July 26, 2016

Hải tặc vương đích nam nhân - Chương 11

Chương 11 – Bà quản gia

Robinson và Sinbad hai người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Lăng Viễn, làm sao cũng không nghĩ tới được đại cổ đông ẩn tàng lâu như vậy cư nhiên là vua hải tặc tiếng tăm lừng lẫy của hải vực Kim Cương, tuy trước đó Sinbad đã từng hoài nghi khoản tiền đó có mờ ám, nhưng chưa bao giờ nghĩ theo chiều hướng này.

Thursday, July 21, 2016

Hải tặc vương đích nam nhân - Chương 10

Chương 10 – Vết nứt

Kích tình qua đi, Lăng Viễn mệt mỏi nghiêng thân qua, hơi cuộn người lại. Rất nhiều đàn ông sau khi phóng thích sẽ nhanh chóng lãnh đạm lại, nhưng thân thể Lăng Viễn lại dừng trong cơn hưng phấn do cao trào mang đến, thường thường cần một đoạn thời gian rất dài mới bình phục được khoái cảm từ vận động kịch liệt.

Monday, July 18, 2016

Hải tặc vương đích nam nhân - Chương 9

Chương 9 – Quà sinh nhật

Lăng Viễn bừng tỉnh khỏi cơn mộng, phát hiện bản thân vẫn duy trì tư thế tối hôm qua mặc nguyên quần áo ngủ một đêm, chuyện cũ đã lâu không chạm đến lại từng nét một tái hiện trong mơ, bí mật chỉ có cậu và Tiêu Trấn hai người biết đó nay bị người thứ ba vén màn thấy được,  Lăng Viễn cảm thấy bất an sâu sắc.

Monday, July 11, 2016

Hải tặc vương đích nam nhân - Chương 8

Chương 8 - Mối tình đầu

Mười bốn mười lăm tuổi chính là cái tuổi chớm yêu của thiếu nam thiếu nữ, Lăng Viễn thuở sơ trung vì bề ngoài xuất sắc cùng khí chất u buồn nhàn nhạt, được nữ sinh trong trường ngầm phong là vương tử, thường xuyên nhận được thư tỏ tình của con gái.

Tuesday, July 5, 2016

Hải tặc vương đích nam nhân - Chương 7

Chương 7 – Bí mật của Lăng Viễn

Lúc Lý Vân Đình đi vào C âm thì trời đã chạng vạng, trong tòa nhà học viện của Lăng Viễn mọi người bận rộn ra ra vào vào, có người khiêng thiết bị, có người trang điểm thật đậm để biểu diễn, thỉnh thoảng còn có vài bạn nhỏ ăn vận cổ trang đi ngang, khiến người ta phải hoài nghi bản thân mình đang ở thời đại nào.