Chào mọi người,
Hôm qua tự dưng quá rảnh beta 1 lần 5 chương nên hôm nay post hoàn Khế tử luôn. Mọi người xem đây như món quà Tết + lời chúc Tết + lời tạm biệt của mình nhé. Mình chuẩn bị khăn gói về quê cho một kỳ nghỉ dài đây ~ Tất nhiên sẽ siêng vào blog mỗi tối để tâm tình cùng mọi người
Chúc mọi người mọi điều tốt đẹp cho một năm mới nhé.
HAPPY NEW YEAR!!!!!!
Tuesday, February 2, 2016
Khế tử - Chương 137 (Hoàn)
Chương
137 - Phượng hoàng
Ở căn cứ, nhân viên công tác báo cáo với Dục Tuyền chuyện vừa
mới phát sinh khiến họ rất đau đầu kia.
"Có một linh hồn vừa mới trở về điểm xuất phát, lại không
chịu vào lồng năng lượng mà chúng ta an bài cho nó.”
“Tôi đi xem.”
Khế tử - Chương 136
Chương
136 – Khô tàn
Phi thuyền đáp xuống sân bay rộng lớn, cửa khoang từ từ mở ra,
Lăng Tiêu ôm cái chai vững vàng bước xuống, Tiểu Hôi đi sau hai bước cứ nhắm
mắt mà theo sát.
Khế tử - Chương 135
Chương
135 – Hạt tâm*
*Hạt tâm:
Trái tim bò cạp
Giải quyết xong một phiền toái lớn, mọi người rất vui mừng quay
lại phi thuyền, Hoắc Lạc hưng phấn trong kênh công chúng hát bài ca của Bộ lạc,
giai điệu này ở Thiên Túc không người nào thưởng thức được, chỉ riêng Tiểu Hôi
tuy rằng một câu cũng không hiểu, lại gật gù đắc ý hòa theo.
Khế tử - Chương 134
Chương
134 – Bà la*
*Bà la:
Chữ La nghĩa là giăng lưới.
"Bất quá vì sao Phi Cảnh lại giống Doanh Phong dữ vậy?”
Trong phi thuyền hướng đến Hỏa Túc tinh phía trước, Tóc đỏ cũng
đưa ra vấn đề này.
Khế tử - Chương 133
Chương
133 – Phiêu diêu*
*Phiêu
diêu: Lay động nhẹ nhàng
Lăng Tiêu nghe thấy tên mình từ miệng đối phương, giật mình chỉ
vào chính mình, "Cậu biết tui?”
“Anh không nhớ ra tôi?” Người đó đến gần, cười lớn vỗ một chưởng
sau lưng Lăng Tiêu, “Tôi là Hoắc Lạc a.”
Monday, February 1, 2016
Khế tử - Chương 132
Chương
132 – Huy mệ*
*Huy:
Phất, vung; Mệ: Ống tay áo
Mỗi người đều xuyên qua màn hình chứng kiến thời khắc kinh điển
nhất, trong vô số lời chúc phúc, chỉ có một người mang trong lòng phẫn uất.
Khế tử - Chương 131
Chương
131 – Hoàn vũ*
*Hoàn vũ:
Thiên hạ, hoặc Dưới vòm trời, tóm lại chỉ một khu cai trị lớn
Tóc đỏ ở căn cứ nhìn thấy Lăng Tiêu đi lên, biểu tình trên mặt
lập tức trở nên thực cổ quái. Cậu cố gắng nhịn, một lát sau nhịn không được
xoay mặt qua một bên, nhưng dù là như vậy vẫn rất khó chịu nổi, cuối cùng giấu
đầu hở đuôi vùi đầu vào sau lưng Băng Xán, vậy thì Lăng Tiêu sẽ không nhìn được
mặt cậu.
Subscribe to:
Posts (Atom)