Chương 19
《 Truyền thuyết
Thiên Hà 》 hình thức tam
quốc từ hai quân đối chọi thăng cấp thành ba quân hỗn chiến, có thêm một thế lực
xâm lấn mới là Dị nhân. Khác với liên bang đế quốc là nhân loại nội đấu, toàn bộ
thành viên Dị nhân đều không phải là người.
"Hy vọng là Đế quốc, nếu Liên bang cũng được.” Trong
quá trình đọc bản đồ Lăng Mông thói quen rung chân, điên cuồng lập flag,
"Tôi không thích chơi Dị nhân, Dị nhân rất hên xui.”
[ Hệ thống ] Chiến đấu bắt
đầu! Suất lĩnh quân đội Dị nhân tiến về phía thắng lợi đi!
Lăng Mông: ...
—— Chanh cha giận nha ~
—— Lẽ nào không biết trước khi khai chiến không nên nói mấy
loại lời như thế sao?
—— Không sao hết, còn có Mang thần carry cậu!
Lăng Mông không thích Dị nhân ngoại trừ binh chủng khó coi
còn có một nguyên nhân rất quan trọng khác đó là Dị nhân giai đoạn sau thập phần
cường đại, dẫn đến giai đoạn trước của nó cứ luôn bị Liên bang và Đế quốc liên
thủ nhằm vào. Muốn chơi tốt Dị nhân, khai cục nhất định phải bỉ ổi, này không
phù hợp tác phong nhất quán dạo chơi từ đầu tới đuôi của Chanh ba ba.
Nhưng đấu pháp của Đan Trúc trời sinh thích hợp với thế lực
này, cho nên người trong phòng trực tiếp của anh đều rất vui vẻ, dù sao cơ hội
có thể xem Mang thần dùng Dị nhân không nhiều, đồng thời lại tỏ vẻ rất lo lắng
cho Dị nhân của Chanh ba.
—— Dị nhân của Chanh ba, châm nến.
—— chúc mừng Liên bang Đế quốc được BUFF cường lực Chanh ba
ba!
—— Không sao hết, Mang thần của tôi một khi đánh là ổn thỏa
hết.
Sau khi xoát ra bản đồ Lăng Mông xem trước một chút vị trí
của mình, lại nhìn một vòng tìm Đan Trúc, phát hiện bọn họ rất bi kịch bị phân
tới hai đầu của toàn đại lục. Tạm thời còn chưa nhìn tới phương vị đối thủ của
anh ta, bất quá căn cứ theo địa hình mà phỏng đoán Đan Trúc rất có thể dữ nhiều
lành ít.
"Liên bang hoặc đế quốc khẳng định có một người cách
tôi vô cùng gần, " Đan Trúc sai phái binh trinh sát xuất phát thăm dò bản
đồ, "Nói không chừng còn chung quặng mỏ với tôi.”
"Tôi bên này hẳn là rất an toàn, xung quanh đều là
núi."
"Vậy cậu ưu tiên lấy quặng đi, chỗ tôi chắc là rất
nhanh sẽ khai chiến.”
"Không muốn đào quặng chỉ muốn rong chơi,” Lăng Mông
bĩu môi, “Đã thỏa thuận là anh phụ trách carry tôi phụ trách rong chơi mà?”
“Được được, cậu rong chơi tùy thích, nhưng trước xây cho
xong truyền tống đi đã.”
Lăng Mông thăng cấp cây công nghệ, ưu tiên chọn cửa truyền
tống. Cửa truyền tống bắt đầu kiến thiết, Lăng Mông mở tàu trinh sát tuần tra
chu vi.
"Oa, chỗ tôi có một mỏ thanh quặng.”
“Lấy.”
Lăng Mông dẹp sạch dã quái ở phụ cận, xây cái trạm mỏ gần
đó, lại tạo ba xe chở quặng, triệt để chiếm lĩnh khu vực khai thác này.
“Là lá la, la lá là, ta là tay đào mỏ nhỏ lành nghề ~”
Lăng Mông còn đắc ý hát, vừa hát vừa tiếp tục dạo bản đồ,
cư nhiên để cậu tại không phận thăm dò được một loạt hành tinh nhỏ có vành đai
chứa quặng. Điểm xuất sinh cậu tùy cơ đến tài nguyên phong phú, không có địch
nhân, có thể gọi là khu phát triển hoàng kim.
Sau khi Lăng Mông phát hiện điểm ấy, vô cùng cao hứng phái
năm cái máy đào mỏ tự động qua, con số tài nguyên ở góc trên màn hình thẳng tắp
tăng lên.
—— Thỏa thuận không muốn đào quặng chỉ muốn rong chơi đâu?
—— Chủ bá khẩu thị tâm phi.
Đan Trúc vì tranh đoạt tài nguyên mà giao thủ cùng láng giềng,
đối lập hoàn toàn Lăng Mông bên này từ đầu đã không chút áp lực, còn có thời
gian tương tác với người xem.
"Khi nào thì bị hại hả? Ạch, lúc server mở chừng ba
tháng đi. Là bị đồng học dụ dỗ, bọn họ đã chơi từ lúc vừa mới open beta rồi.”
Cậu mở voice trong game, Đan Trúc cũng nghe được, vì thế hỏi:
"Cậu bắt đầu gửi săn sóc phút lâm chung từ sớm như vậy?”
“Sao lại vậy được, tui lúc đầu chỉ cùng bạn học đánh online,
bọn họ chơi sớm, tôi chẳng đánh lại ai, người khác không săn sóc lâm chung tôi đã
không tệ rồi.”
Cậu lại xây thêm một trạm mỏ: “Sau này rốt cục có một ngày
tui chuyển bại thành thắng, anh có hiểu được cái loại tâm tình liên tục thua mấy
chục ván đột nhiên thắng một ván này không? Hơn nữa trận đó tui đánh cho đối
phương không chút lực hoàn thủ, lúc trò chơi đếm ngược để kết thúc tui liền đặc
biệt vui vẻ mà đánh một hàng chữ, “Biết lợi hại của ba ba rồi chứ?”
"Sau đó thì sao?"
“Bạn học đánh online chung với tui ở phòng sát bên, chạy
qua đập tui một trận.”
—— Ha ha ha ha ha ha
——666666
—— Lộ chân tướng câu đố về nguồn gốc Chanh ba!
Đan Trúc nhớ tới vóc dáng nho nhỏ của Lăng Mông, phỏng chừng
cũng bị đánh đến không chút lực hoàn thủ, tưởng tượng một chút cảnh tượng lúc
đó, cười vui vẻ vô cùng.
"Sau đó tui nghĩ, tui lên mạng phát tác, bạn mạng đều
đánh không được tui rồi, sau đó nữa thì mọi người biết rồi. Bất quá hiện tại ở
khoa bọn tui, à không trường bọn tui, không ai đánh lại tui, bọn họ bây giờ nếu
muốn thắng tui, trừ phi là PK người thật.”
—— PK người thật không ai đánh lại, Truyền thuyết Thiên Hà
không ai đánh lại.
—— Bằng thực lực Chanh ba đánh biến toàn trường cũng không
thành vấn đề đi?
“Toàn trường? Ha ha...”
—— Một tiếng ha ha, ý vị thâm trường...
—— Hình như có nội dung gì đó không thể cho biết.
—— Hoặc là tình tiết gì đó không thể miêu tả.
"Truyền tống xong rồi!” Lăng Mông đột nhiên hô to một
tiếng.
—— Phương thức chuyển hướng đề tài này thực kém.
—— Quá cố sức rồi.
—— Quá khả nghi rồi.
"Tôi đến đây." Đan Trúc đem đại bộ đội truyền tống
qua lãnh địa Lăng Mông để bảo lưu thực lực, chỉ để lại một nhánh nhỏ bộ đội cơ
động, nhà Lăng Mông rất nhanh đã bị một đoàn người rắn mối chiếm lĩnh.
“Sao anh lại thích người rắn mối tới vậy a?”
"Chẳng lẽ cậu thích giun khổng lồ?”
Giun khổng lồ trong lời Đan Trúc, là một trong những chi bộ
binh được xưng ghê tởm nhất Thiên Hà. Tuy công kích yếu, nhưng máu trâu vô
cùng, sau khi bị giết thi thể sẽ thối rữa thành một vũng dịch mủ, dẫm phải sẽ bị
rớt máu liên tục, giết cũng phiền, không giết cũng phiền.
Lăng Mông vừa nghĩ tới giun khổng lồ làm người ta buồn nôn,
lắc đầu liên tục: "Không, vẫn là người rắn mối đi.”
“Minh hữu của bạn
đang bị công kích."
"Cần trợ giúp không?"
Nghe được âm báo hệ thống, Lăng Mông hỏi có lệ một câu, kỳ
thật lúc này cậu đang tìm quặng đào quặng happy vô cùng, hoàn toàn không muốn
tham chiến.
"Không cần, một mình tôi có thể thu phục."
Lực chú ý của Đan Trúc đột nhiên tăng lên một level, nếu
anh cũng mở camera, người xem sẽ phát hiện biểu tình của anh khác biệt rõ rệt với
vừa rồi.
“Đúng lúc đã lâu không dùng Dị nhân trực tiếp, hôm nay sẽ
triển lãm cho mọi người năng lực tác chiến của binh chủng Dị nhân nền tảng.”
Người rắn mối trong căn cứ của Lăng Mông nháy mắt liền vơi
đi một nửa, phía bên kia đại lục từ một đội ngũ tổ hợp bởi hơn mười người rắn mối
trên bản đồ bỗng tăng đột biến thần tốc chạy theo hình rắn. Mục tiêu đột kích của
người rắn mối chính là đại bản doanh của AnchorB phe Đế quốc, trong một loạt chủ
bá Thần cấp Tinh toản cấp chỉ có mỗi hắn cấp Tinh trần*, bất hạnh trở thành điểm
đột phá đầu tiên của Mang thần.
*Tinh trần:
Bụi sao
Fan của AnchorB đã quen nhìn cảnh chủ bá nhà mình bị đối thủ
ngược đãi các thể loại, đó cũng chính là lạc thú của việc bọn họ đến xem trực
tiếp, chỉ nghe trong phòng trực tiếp của AnchorB không ngừng truyền ra “Tôi bắn!”
“Tôi bắn nó nè!” “Tôi lại bắn!” “Mẹ nó lại không trúng!” "Tôi không tin
tôi bắn không trúng!" “Tên Mang thần này bộ đặc biệt bôi dầu thần Ấn Độ*
lên thân hay sao? !"
*Dầu thần Ấn
Độ: Indian God Oil: Một loại tinh dầu trị xuất tinh sớm =))
Mọi người một mảnh 666 cười nhạo, còn khuyên AnchorB, nếu
người đến là Mang thần, vẫn nên nhanh chóng nằm thẳng là hơn. Tuy anh ta nằm
trong top 30 server, nhưng riêng bàn về level Dị nhân thì đủ để tranh ba thứ hạng
đầu đó.
AnchorA cách khá xa, không thể cứu viện, chỉ có thể sốt ruột
to: "Căn cứ sao lưu chưa? Mau sao lưu* căn cứ!”
*Sao lưu là
backup.
"Không kịp rồi! Anh ta đang đánh tôi rồi! Đừng a! Đau
quá a! Cứu mạng a!"
Bên kia Đan Trúc đem căn cứ Liên bang giết cho máu chảy
thành sông, bên đây Lăng Mông tìm quặng đào quặng còn chưa đã ghiền, thẳng thắn
mở bài 《 Hoan thấm 》của Lâm Hải* làm nền,
sau đó khoan khoái bắt đầu gật gù hát theo nhịp đàn tỳ bà.
*Hoan thấm nghĩa
là vui vẻ khoái hoạt. Tiếng Anh là Pleasures. Nghe tại đây:
“Tui chìm ngập trong quặng, tui không biết làm
sao, ba ba giáo dục các con trưởng thành phải thật ~
bỉ ~ ổi ~
“Tui trầm mê đào mỏ, tui không thể kềm
chế, lao động quang vinh có quặng không đào là ngu ~ thật ~ ngu ~
"Phía đông lấy một cái, í a phía
tây tui đào một phát, đào đầy một xe quặng vui vẻ mang ~ về ~ nhà ~
“Ai giết thì cứ giết, í a tui chỉ muốn
đem quặng mỏ đào, lấy đầy xe quặng này tui mới ~ chi ~ viện ~ anh ta ~ “
Cùng phòng cũng tới, ở sau lưng Lăng
Mông uốn éo múa Ấn Độ, hai người một ở trước lắc lư một đứng sau nhảy nhót, phối
hợp tới thiên y vô phùng (hoàn hảo).
—— Tôi hình như chú ý (giống như
follow) phải một chủ bá trò chơi giả.
—— Kênh giải trí douyo hoan nghênh bạn.
—— Chủ bá vô lương, trực tiếp đào quặng,
gạt tiền tài tôi, hủy thời gian tôi.
—— Cái vong sau lưng... làm sao triệu
hoán ra được thế?
Liên bang nhắm chuẩn giữa lúc Mang thần
đang tấn công Đế quốc, phái binh tập kích vườn không nhà trống của anh. Nhưng hạm
đội Liên bang vừa tới, liền bị bộ đội người rắn mối không biết từ đâu ra giết đến
không còn manh giáp.
Mới đầu mọi người còn tưởng chi viện của
Chanh ba tới rồi, sau lại phát hiện đây chẳng qua là một nửa bộ đội Mang thần mới
để lại ở căn cứ Chanh ba thông qua cửa truyền tống chạy về, một mặt tiến công một
mặt phòng thủ, khiến người kinh ngạc Mang thần thao tác song tuyến kiểu gì.
—— Ngầu đến mức làm cho người ta không
khép chân nổi!
—— Tôi nhìn chuyển cảnh* mà đầu óc
choáng váng, khoảng cách chênh lệch giữa Mang thần và tôi chỉ sợ bằng một trăm
Chanh ba.
*Anh chuyển qua lại giữa 2 cảnh nhà mình và nhà người ta để vừa công vừa thủ
đó.
—— Khó mà tưởng tượng Chanh ba ngày
thường đi rong không ai bì nổi bây giờ vẫn còn đang đào quặng... Đang đào quặng...
quặng
Khán giả trong phòng trực tiếp của
Lăng Mông đều là fan của Mang thần, vì không muốn bỏ qua trực tiếp của cả hai bên,
rất nhiều người mở hai cửa sổ song song. Vì vậy bọn họ may mắn nhìn thấy một
màn có một không hai hiếm có khó tìm: một bên sắc bén chỉ giết và giết, một bên
khoái trá buông thả chính mình, phối hợp BGM* quỷ dị đó, cường liệt bức quần
chúng vây xem thành tinh thần phân liệt.
*BGM viết tắt của Background music, nghĩa là nhạc nền nhé.
—— Khó mà tin nổi, hai chủ bá mà tôi
chú ý cư nhiên đang đánh cùng một trò chơi [Đời chẳng còn gì để lưu luyến*.jpg]
*Nguyên văn là Sinh vô khả luyến: Chỉ tình trạng tổn thương tâm lý tình cảm
gì đó, chán đời quá rồi muốn đi tìm chớt. Bonus 2 cái hình emo nè.
—— Bàn về khác biệt giữa nam sinh và
phi nam sinh (không phải nam sinh) chơi game.
—— Giờ mấy người biết vì cái gì giữa
hai người họ lại có vách ngăn chiều không gian rồi đi?
Đan Trúc một cơn sóng đã san bằng
AnchorB, lại đánh quân AnchorC vào xâm chiếm cho tàn hơn nửa, mới bớt chút thời
gian nhìn qua địa bàn Lăng Mông, phát hiện cậu ấy ôm thầu hết mạch khoáng phía
Tây Nam của non nửa cái bản đồ, Lăng thị (ý nói cả họ nhà Lăng) đem một game chiến lược chơi
thành game mô phỏng kinh doanh.
“Tài nguyên cậu đầy tràn rồi, còn đánh
không? Nếu không đánh tôi san bằng luôn.”
Đáng thương cho AnchorC còn đang giãy dụa chờ đội
hữu đến cứu viện, tiếc là Đan Trúc không định cho cậu
ta cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Lăng Mông có hơi luyến tiếc quặng mỏ của
cậu: "Chờ một chút, tôi lấy xong khối quặng này đã.”
"Cậu vui là tốt rồi."
Một mực trầm lặng cùng thế vô tranh
làm phát triển AnchorD, thình lình phát hiện Lemon cư nhiên xây trạm khoáng ở
phụ cận nhà mình.
AnchorD: ... Đây cũng quá không coi ai
ra gì đi.
AnchorD chỉ dùng một cái gián điệp liền
giải quyết chuyện này —— gián điệp là binh chủng mặt đất đặc hữu của Liên bang,
sinh mệnh lực cực kỳ yếu ớt, nhưng có thể trộm công trình kiến trúc của địch
nhân.
Bởi vì đế quốc và Dị nhân đều không có
loại gián điệp binh chủng đặc thù này, nếu như không phát hiện được gián điệp
trước, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn kiến trúc nhà mình thành sở hữu của Liên
bang, không thể thu hồi, chỉ có thể tiêu hủy.
Nhưng đây lại là quyết định sai lầm nhất
trong toàn trận chiến mà AnchorD làm ra, Lăng Mông vẫn vô tâm vô phế lấy quặng,
lúc phát hiện trạm khoáng nhà mình bị xâm lấn thì bộc phát Cơn giận ngút trời của Chanh ba ba.
“Mi có thể nổ nhà của ta, nhưng không
thể trộm quặng của ta!”
Chanh ba ba dưới cơn thịnh nộ phái xuất
kiến hậu* bản cường hóa, suất lĩnh quân đoàn Dị nhân tiến công ồ ạt, đem nhà
AnchorD trong nháy mắt san thành bình địa. AnchorD cũng là một vị chủ bá mở
camera, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, ngốc mặt ra trước camera.
*Kiến hậu là Ant queen, chắc dạng boss của đám người kiến á.
AnchorD: Tôi là ai? Nhà tôi đâu? Tôi
làm sai cái gì?
Sau khi san bằng một đối thủ, Lăng
Mông lửa giận chưa tiêu, chỉ huy bộ đội dồn qua hướng Bắc, nơi đại quân đi qua không
còn một ngọn cỏ, trước không cần tốn bao nhiêu sức lực đã thu gặt căn cứ chỉ
còn tàn huyết của AnchorC, sau lại tiến quân về phía AnchorA kẻ may mắn duy nhất
còn tồn tại, người xem cách cái màn hình đều cảm nhận được sát khí của Chanh ba
ba.
Toàn trình đều sôi nổi Đan Trúc giờ
phút này ngược lại biến thành người qua đường, còn rất có tâm mà theo sau lưng
Lăng Mông giải thích: "Ai nói đấu pháp của Lemon không thích hợp Dị nhân,
đây không phải tốt lắm sao?"
—— Phải phải phải, anh đẹp trai anh
nói gì cũng đúng.
—— Chanh ba giờ phút này thực · siêu
hung!
—— Bi kịch phát sinh từ một mạch
khoáng.
—— Có tiểu đồng bọn nào mở hai khung
giống tôi không, phòng trực tiếp của Chanh ba ba lúc này còn đang hát bài tuyệt
thế tiểu thụ, bản thân cậu ấy lại đằng đằng sát khí, phía sau còn có người đang
nhảy PPAP*, tôi...
*PPAP: Pen
pinneapple apple pen: Là một video của một ông
chú người Nhật trung niên nhảy trong bộ đồ thập niên 80. Sau này các bạn trẻ
hay cover lại. Thậm chí có version dài 10 tiếng ko biết cái gì ở trỏng nữa. Link:
[ Hệ thống ] Trải qua một phen khổ chiến kịch
liệt, Dị nhân giành được thắng lợi cuối cùng!
[ Vũ trụ ][ Dị nhân ] Lemon: Dưới BGM*
của ta, không ai có thể động quặng mỏ của ba ba!
*BGM ở đây lại có
nghĩa là Battle Group Manager, chỉ trưởng
nhóm trong trận đấu. Khái niệm này rất hay thấy trong game nhưng ko biết ý TG
phải vậy ko hay vẫn là Background music. Tùy hiểu nha.
[ Vũ trụ ][ Liên bang ] AnchorD: Chanh ba con sai rồi, ba
cùng nam sinh chơi game thật sự rất lợi hại QAQ. (ý mi nói ba không phải nam sinh sao?!)
Quà giáng sinh gửi tới các tềnh iu. Đọc chương này tới khúc em Mông mở BGM nhớ click vào link rồi đọc RAP theo cho nó lên tinh thần (phân liệt) nha.
ReplyDeleteGiánh sinh vui vẻ an lành nhớ mọi người ~~
Giáng sinh an lành ^^
DeleteTa đã bấm vào link nghe bài Hoang thấm... Nhạcquen lắm nờ, hay xem mấy tiểu phẩm nhỏ nho hài hài có nghe dạo nhạc này... Tưởng tới cảnh 🍋 ba vừa đào mỏ khoáng vừa mở nền bài này vui kinh khủng, cute vỡi linh hồn ^^
ReplyDeleteThank nàng^^
Ò, ẻm sáng tác rap tại chỗ luôn mới dữ. Có tiềm năng lên kênh giải trí haha
DeleteChủ nhà giáng sinh vui vẻ ~
ReplyDeleteMông Mông đáng yêu quá đi, cute không kém bạn Lăng Dương chút nào ;;v;; Mà ta nghi bạn Trúc thuộc tính thê nô lắm nhé, bao bọc bạn Chanh như vậy, lại còn '' cậu vui là tốt rồi'' :))))
Cảm giác anh Trúc cho mình là ảnh hơi ranh mãnh đó còn thê nô thì chắc là thuộc tính ẩn, hihi. Còn thụ của chị Dịch thường là tính cách rất sáng lạn.
DeleteMong là truyện nhẹ nhàng hoài đừng có ngược