Tuesday, March 19, 2019

Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~ - Chương 25


Chương 25

Lăng Mông nhìn thấy bài post là vào lần trực tiếp sau. Có bạn mạng trong lúc cậu trực tiếp đã tag cậu bài post, cậu nghĩ cùng lắm thì là mấy chuyện quỷ cũ rích thôi, thản nhiên click vào, kết quả nhìn thấy một chuyện so với chuyện quỷ cũ rích càng quỷ dị hơn.

Lăng Mông bằng biểu tình phong phú mà vang danh, cũng không biết nên lộ ra biểu tình gì thì mới tốt.
Vì thế người xem thấy được một biểu tình đơ mặt, cuối cùng còn miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng, rõ ràng là Chanh ba ba đang chột dạ.
—— Chanh ba anh thấy thế nào?
"Thấy thế nào hở? Thế giới này quá nguy hiểm, không phải bị người ta công khai chụp, thì là bị người ta lén chụp...”
—— Anh đẹp trai hẹn hò với cậu là ai vậy? Là bạn nam tính của cậu sao?
"Ha hả, chẳng lẽ mọi người chưa từng cùng bạn bè cùng giới ăn khuya bao giờ sao?"
—— Có thì có, nhưng không đẹp trai như vậy.
—— Đẹp trai như vậy thì đã đi thuê phòng, còn ăn khuya cái gì.
—— Đừng châm ngòi thổi gió! Người cha tôi thừa nhận chỉ có một! Chỉ có cha mới có thể làm cha!
"Vì sao chủ bá thanh lưu giống như tui vậy, lại có khán giả sắc tình như mấy người, mấy người đều là kế bên phái tới chỉnh tui chứ gì?”
—— Đừng có nói sang chuyện khác a, lộ cho chúng tôi chút tiếng đi?
Lăng Mông nghĩ nghĩ: "Anh ta là người chơi Thiên Hà rất lợi hại.”
—— Chơi game giỏi đồ, vừa nghe là biết nam sinh*.
*Bạn này phải đoán vậy vì trong tiếng hoa từ [ta] chỉ anh ta/cô ta đều đọc giống nhau, chỉ có viết là khác nhau.
—— Lợi hại cỡ nào? Chẳng lẽ còn có thể lợi hại cỡ Mang thần nhà tôi?
“Cái này thì khó mà nói.”
Cậu làm sao biết Đan Trúc có thể chơi thắng bản thân anh ta không.
—— Người có thể được Chanh ba tán thành thì không đơn giản, hẳn là thật sự lợi hại.
—— Chanh ba tự mình nhận định rất lợi hại, có khả năng thắng được Mang thần... Lẽ nào là một vị tuyển thủ chuyên nghiệp?
"Đừng đoán nữa, mọi người đoán không ra đâu.” Lăng Mông mở Client, hôm qua cậu học tập không ít kinh nghiệm từ Mang thần, rất nôn nóng muốn ứng dụng vào thực tiễn, "Đêm nay chúng ta đánh 1V1."
Lăng Mông chủ động thuê phòng mời Đan Trúc đối chiến, phòng trực tiếp của hai người chật ních quần chúng cắn hạt dưa đến xem bát quái, kết quả suốt một đêm, bọn họ cũng chỉ có chơi game chơi game rồi chơi game, thuần khiết đến mức còn trắng hơn cả tuyết trên đỉnh Alps, ngay cả mấy trò đùa giỡn của Mang thần ngày thường cũng không thấy.
—— Một lòng bát quái, không có lòng dạ nào chơi game.
—— Nam sinh mấy người chơi game say mê thiệt nha ~
—— Mang thần một mực không hỏi, Chanh ba kiên quyết không đáp, chính là ăn ý như vậy.
Đan Trúc có ý đánh kiểu hướng dẫn, không sử xuất toàn lực, hai người chiến đấu hăng hái một đêm, đều có thắng có thua.
Đến lúc gần tắt đèn, Lăng Mông đã tận hứng mới khoan khoái duỗi lưng.
"Cảm ơn mọi người đến phòng trực tiếp của tôi, bằng hữu mới tới hoan nghênh nhấn follow, hôm nay đến đây thôi, hẹn gặp lại ngày mai.”
Quản lý phòng Mangosteen: Chờ chút.
“Sao vậy?”
Diễn đàn bá báo Người dùng Mangosteen tặng đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Bảo bối nhi hôm nay đánh không tồi, vất vả rồi.

4 comments:

  1. có nhà cũng edit bộ này thì phải nhưng mà mình thích văn phong của bạn hơn ^^ . lót dép hóng tiếp

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thanks nàng. Mà tớ làm hơi chậm nhỉ, hihi.

      Delete
  2. Thanks nàng.^^
    Đi ăn, chơi bời (?), quà cáp đủ cả rồi, ngọt cute vãi rồi, buoc ke tiếp đâu ah~ hóng ah~

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nàng hóng cái giề? Thanh thủy văn mờ, quà cáp xong rồi thì cùng lắm nắm tay nữa là hết truyện, hị hị

      Delete