Monday, July 15, 2019

Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~ - Chương 35


Chương 35

So ra, bầu không khí trong phòng trực tiếp của Mang thần hài hòa hơn không ít, dù sao thì trong quần thể fan của anh, fan game chân chính chiếm tỷ lệ tương đối lớn, những người này không quan tâm bát quái chuyện chủ bá, chỉ quan tâm game đánh làm sao.

Đan Trúc đang đúng hẹn tái hiện lại trận đấu hôm qua, vì anh không nghe được Lăng Mông trực tiếp, đặc biệt tìm video bình luận, bộ dáng sôi nổi hùng hồn của Lăng Mông đều được ghi lại, một lần nữa đưa người xem trở về với cảm giác nhiệt huyết sôi trào của một ngày trước.
"Lemon phân tích chỗ này rất đúng, tôi thấy đối thủ chậm chạp không tạo binh, thì biết ngay cậu ta đang đợi binh doanh thăng cấp, lúc này không thể cho cậu ta thời gian phát triển, càng nhanh xuất kích càng tốt.
“Chỗ này Lemon nói cũng không sai, đối phó Dị nhân chính là phải áp chế từ giai đoạn trước, binh khí chung cực Dị nhân chế tạo là mất thời gian nhất, nhưng Kiến hậu một khi xuất sào (ra khỏi tổ), đối thủ rất khó có lực hoàn thủ.
"Việc Guava sẽ cho nổ tổ kiến của tôi ngược lại không phải đặc biệt ngoài ý muốn, tôi nguyên bản cũng tính toán như vậy, chẳng qua kế hoạch là sẽ nổ vào lúc Kiến hậu đối phương sắp ra khỏi tổ. Nếu cậu ta ra tay sớm như vậy tôi cũng không thể kéo dài, còn kéo nữa khẳng định sẽ thua.
"Lemon không hổ là người chơi Thiên hà lâu năm, hiểu biết với game này thực rất thấu triệt, lần đầu tiên bình luận mà có thể làm được như vậy rất không dễ dàng, phân tích chiến thuật đối với từng địa phương nhất châm kiến huyết.
"Bất công là chuyện thường, ai mà không bất công? Chuyện mà chủ bá chuyên nghiệp làm được chính là bất công nhưng không bị người nhìn ra."
Anh vẫn còn đang nghiêm túc lược giảng lại trận đấu, nhưng chúng dân tại hiện trường lại không nghĩ như vậy.
—— Rất có thể tôi đang xem một hồi lược giảng giả.
—— Đây đâu phải lược giảng trận đấu, đây rõ ràng là lược giảng bình luận.
—— Mang thần của tôi nhìn Chanh ba ba cái gì cũng thấy tốt.
—— Không thể tưởng được WULI* Mang thần cư nhiên là một kẻ thổi phồng Chanh đầy thực lực!
*WULI: Của chúng ta
—— Tối hôm qua Chanh ba bình luận thổi Mang, tối nay Mang thần trực tiếp thổi Chanh, cùng thổi nhau mới là chính nghĩa!
*”Thổi” trong “thổi phồng” nghĩa là tâng bốc ấy, nhưng chỗ này chắc có ẩn ý, ừ thì ai cũng biết “thổi” là gì rồi ha, nên đành phải để nguyên ko dùng từ khác dc.
Lăng Mông bình luận rất dày đặc, Đan Trúc thi thoảng phải bấm tạm dừng mới chen lời được.
Quyết chiến đến cao trào, dù cách cái màn hình vẫn bị cảm xúc của Lăng Mông cuốn hút, Đan Trúc dứt khoát không tạm dừng nữa, mặt mang mỉm cười xem xong Lăng Mông nhiệt huyết tuôn trào hò hét vì mình trợ uy.
Thời điểm kết thúc trận đấu, có người tri kỷ nhắc nhở phía trước năng lượng cao xin chớ chớp mắt.
Tiếp theo chỉ thấy Lăng Mông kích động quăng tai nghe, cùng với một tiếng “chụt” vang dội hôn lên màn hình, tuy phạm vi camera hữu hạn, nhưng cũng đủ tưởng tượng ra toàn bộ quá trình.
—— Có loại cảm giác bị hôn không?
—— Nếu đây là hiện trường trực tiếp nhất định hôn luôn rồi?
—— Được Chanh ba cách không hôn cảm giác thế nào?
Mọi người bên lan can ồn ào, với loại tính cách như Lăng Mông một khi kích động liền quên luôn bản thân mình, nói không chừng thật có thể ở hiện trường làm ra loại chuyện này.
“Tôi hẳn nên thấy tiếc vì không phải hiện trường?”
—— Có nghĩ tới cùng Chanh ba ba hiện trường đấu giải hoặc là cùng nhau bình luận không?
"Nếu có cơ hội.”
—— Hôm qua chẳng lẽ không phải đã hợp thể rồi sao?
“Cậu ấy mượn tài khoản của tôi chơi,” Đan Trúc dựa theo khẩu cung hai người đã thống nhất tối qua giải thích, “Nói săn sóc lâm chung chắc đã thành thói quen rồi đi, sửa không được, không có gì."
Danh dự Đan Trúc so ra tốt hơn, lời anh nói được mọi người rộng rãi chấp nhận. Nhưng bên phía Lăng Mông thì khó mà nói, Đan Trúc đều có thể tưởng tượng cậu bị nhóm fan xoay mãi vấn đề này không tha như thế nào.
"Thời gian còn sớm, chúng ta đi tra phòng cái đi." Anh thuần thục nhập vào số phòng Lăng Mông.
Thật bất ngờ, Lăng Mông không phải đang chơi game, cũng không nói nhảm với bạn mạng, cậu thế mà đang hát.
Là rất nghiêm túc, để nhạc đệm, chiếu theo ca từ, đâu ra đấy mà hát, bạn cùng phòng đã lâu không thấy còn đang nhảy robot sau lưng cậu.
Lăng Mông ca hát không hay gì mấy, chuyện duy nhất có thể làm được chính là tận khả năng hát đúng giọng đúng nhịp, trừ việc rất chăm chú ra còn có chút khẩn trương, có thể thấy ca hát không phải thế mạnh của cậu.
Đan Trúc yên lặng nghe chốc lát, cư nhiên còn cảm thấy có điểm dễ nghe.
“... Hát một khúc ca dao về mùa đông, mạn mạn trường trường, bồ câu ơi, anh mang theo ấm áp của em trên đường.” Lăng Mông vững vàng hát xong câu cuối, thở ra một hơi.
"Hát xong rồi, bây giờ mọi người buông tha tôi được rồi chứ?”
Ngắn ngủi một câu, đã nói ra hết huyết lệ sử của Lăng Mông đêm nay, có thể thấy được trước đó cậu đã bị đám sứa này bức cung tàn ác cỡ nào. Chanh ba ba cậu đây thật sự chỉ là ngoài miệng, đám con cái ngày ngày đều đang tạo phản.
Lễ vật xoát rất nhiều, khung chat cũng không ít, đều là không định buông tha Chanh ba ba.
—— Một bài hát đã muốn đuổi chúng tôi? Đâu có đơn giản vậy.
—— Đêm dài lê thê, nếu không ca hát thì đành phải tiếp tục tán gẫu chuyện hợp thể thôi.
"Đâu phải chỉ hát một bài đâu, mấy người như này gọi là được một tấc lại muốn tiến một thước mấy người biết không?"
[ Phòng ] Mangosteen tặng chủ bá một giá leo mèo.
Quản lý phòng Mangosteen: Tôi vừa đi vắng mấy người liền khi dễ bảo bối nhi nhà tôi.
Quản lý phòng Mangosteen: PS hát rất dễ nghe.
Lăng Mông hết biết nói gì: "Anh không xuất hiện bọn họ còn có thể ít khi dễ một chút, tui thật vất vả mới chuyển hướng đề tài, anh lại kéo trở về.”
—— Cũng chưa có chuyển được hướng đề tài nha cám ơn, tất cả mọi người đều đang chờ nè.
—— Mang thần lại đây tìm sân cho Chanh ba, lẽ nào lần này muốn ước chiến với mười vạn cư dân mạng?
—— Mang thần: Tôi muốn đánh mười vạn!
"Hơn nữa sao anh lại tặng quà, chẳng phải anh nói tặng nữa thì tình bạn chấm dứt sao?”
—— Tình hữu nghị giữa hai người chẳng phải chưa bắt đầu đã đến hồi kết sao?
—— Mang Chanh hữu nghị, chắc bằng với đàn guitar chín mươi độ.
Quản lý phòng Mangosteen: Tôi đặc biệt thích bạn mạng của cậu, trong đầu đều là trí tuệ.
—— Tiếp theo là câu: Không giống cậu, trong đầu đều là nước.
—— Không cần phải nói ra! Bộ Chanh ba không biết sĩ diện à?
"Nói bậy! Mấy người trong đầu mới đều là nước, còn là nước đen! Cả ngày nghĩ tới chuyện G, là Truyền thuyết Thiên Hà chơi không vui hay là giải vi phân tích phân không được?
—— So với vi phân và tích phân, tôi lựa chọn chuyện G.
—— Giữa chuyện G và vi phân tích phân chênh lệch đến một vạn cái Truyền thuyết Thiên Hà.
Lăng Mông lúc tuyệt vọng chuyện gì cũng dám thử, xin giúp đỡ từ Đan Trúc: "Vừa lúc anh đến, giúp tui làm sáng tỏ với, tối qua tui chỉ là mở tài khoản của anh chơi, hai người chúng ta trong sạch.”
Quản lý phòng Mangosteen: Cậu ấy đúng là mở tài khoản của tôi chơi, nhưng trong sạch hay không thì khó mà nói.
—— Lời thanh minh xuất sắc nhất năm.
—— Chanh ba mở đại chiêu [ xả thân vì nghĩa ]: Đào cho mình một cái hố to để nhảy vào, liên tục 60 giây.
—— Tôi tiếp tục một giây.
Lăng Mông tức đến mức phồng má, mọi người hi hi ha ha nhích tay xoát gói biểu tình dạng văn tự: “Giận thành một con cá nóc. gif ", "Chủ bá tình dục, giả gay bán hủ. gif ","Chanh ba nghe xong muốn quẳng tai nghe.gif “, "Một cỗ thanh lưu chảy về Đông, riêng mỗi tình dục lưu kỳ danh. gif" ...
Di động Đan Trúc vang lên.
Quản lý phòng Mangosteen: Tôi đi nhận điện thoại.
Mang thần không có mặt, tràng diện càng thêm hỗn loạn, Lăng Mông có tâm khống chế, nhưng vô lực xoay chuyển trời đất, đành phải lặng lẽ hát, “Gió lạnh phiêu dật rơi trên mặt ta, Ngô nhi phản nghịch làm đau lòng ta. Lời con nói như băng trùy đâm vào tim ta, ba ba thật sự bị tổn thương..."*
*Bài này là một bài quảng cáo tương Sa trà (Shacha sauce) của Đài Loan, lời đúng là “... Mẹ thật sự bị tổn thương...", LM đổi thành “Ba ba”.
Bên lan can tất cả đều giỡn cợt, một người một nhà cũng tìm không thấy, Lăng Mông rất tuyệt vọng.
“Chẳng có ai bằng lòng an ủi tui sao?”
Diễn đàn bá báo Người dùng Guava tặng đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Có.
Lăng Mông: ? ? ? ? ?

3 comments:

  1. Có cảm giác tịch mịch, mình làm mình post mình tự xem :((
    Nhớ những ngày đầu lập blog cũng là thế này, vắng tanh vắng ngắt chả ai lai vãng luôn
    Ôi thê lương quá đi

    ReplyDelete
  2. Không sao, còn có tui đang ngóng nhà nàng. Cố lên chủ nhà, còn mấy chương nữa thôi \(^v^)/****
    Thank nàng nha~~~~

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hihi cảm ơn nàng nhá. Cơ mà nàng lộn dzồi, còn mấy chương sao được, truyện nì 83 chương nha ~

      Delete