Chương 36
"Guava?" Lăng Mông rất
hoài nghi mình hoa mắt, "Cậu không phải nói không xem trực tiếp sao?"
Lan can cuộn lên đến lợi hại,
muốn từ trong đó tìm được phát ngôn của một người là rất khó.
Quản phòng thứ hai lặng lẽ nhấc
tay.
Quản lý phòng Thu Thu Poodle
nhỏ: Chanh ba, quy tắc phòng ta là gì? Ai tặng giá leo mèo trong khi trực tiếp
thì cho làm quản lý phòng.
“Vậy tặng đình viện mèo thì
cho cái gì?”
Quản lý phòng Thu Thu Poodle
nhỏ: Cho wechat chủ bá.
"..."
Quản lý phòng Mangosteen: Cái
gì cho wechat? Không được cho.
Lúc Đan Trúc nghe điện thoại
xong trở lại thì thông báo diễn đàn còn đang bay lượn lờ phía trên phòng trực
tiếp, ngay sau đó liền nhìn thấy vị quản phòng thứ hai nói cho wechat chủ bá.
【 Diễn đàn bá báo 】Người dùng Guava tặng
đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Không cần.
【 Diễn đàn bá báo 】Người dùng Guava tặng
đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Lần đầu tiên xem, có hơi buồn cười.
Nhìn đến thông cáo này, chẳng
hiểu sao tất cả mọi người nháy mắt tưởng tượng ra một bộ mặt không hề đang cười,
lạnh như băng mà nói: có hơi buồn cười.
Lăng Mông sợ hãi: "Không
cần lấy diễn đàn bá báo làm thành khung tán gẫu mà xài a! ! !”
—— Meow meow meow? Đình viện
mèo tam liên kích? (“Tam liên kích” là ba phát liên tiếp)
—— Tôi chỉ từng thấy qua loại rầm
rộ này vào sinh nhật nữ chủ bá.
—— Tiểu hào thần bí té ra là nhà
giàu ẩn tàng?
—— Tôi cá một trái chanh là Guava
không có đang cười!
—— Guava: Đánh không lại Dị
nhân của anh, vậy đoạt người của anh.
—— Chỉ cần đình viện xoát cho
nhiều, không có góc tường đào không ngã.
Trên bảng xúc phân của Lăng
Mông, Guava hoành không sát xuất (“sát xuất” là Giết
ra) chễm chệ ngay đầu bảng, đè Mangosteen
trường kỳ chiếm ghế đầu xuống hạng hai.
Đan Trúc không chút yếu thế, lập
tức đáp lễ ba cái, rất có khí thế tổng tài bá đạo Thủ tịch bảng xúc phân của
bảo bối nhi nhà tôi chỉ có thể là của tôi.
【 Diễn đàn bá báo 】Người dùng Mangosteen tặng
đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Vị trí
【 Diễn đàn bá báo 】Người dùng Mangosteen tặng
đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Này
【 Diễn đàn bá báo 】Người dùng Mangosteen tặng
đình viện mèo cho chủ bá Lemon, kèm lời nhắn: Là của tôi.
Quần chúng ăn dưa leo hưng phấn
như ăn Tết.
—— Mang thần của tôi tháng kiếm
trăm vạn, xoát mười cái đình viện mèo mắt cũng không chớp.
—— Tuyển thủ chuyên nghiệp
Guava của tôi, tiền thưởng mua luôn Douyo cũng chỉ là chuyện nhỏ.
—— Mang thổi VS Qua* thổi, ai
thổi hơn người kia thì bắt được Chanh ba trước!
*Tên anh này là Guava, phiên âm tiếng Hoa là Qua oa, nghĩa là trái dưa
chuột.
"Có tiền cũng đừng có lãng
phí được không?" Lăng Mông nhìn cũng phải đau lòng thay hai người bọn họ,
“Mấy người còn như vậy tôi không trực tiếp nữa.”
Guava không động tĩnh, Đan
Trúc cũng không xoát nữa.
Quản lý phòng Mangosteen: Được
rồi bảo bối nhi, nghe lời cưng.
“Vậy được rồi, đừng để cho đồng
tiền vạn ác ăn mòn tình hữu nghị đồng chí cách mạng của chúng ta.”
Quản lý phòng Mangosteen: Vậy
tôi nên xoát thêm cái nữa.
Lăng Mông: ! ! !
——6666 Thề đem tình hữu nghị
ăn mòn tới cùng.
—— Ban đầu tôi tưởng đây là một
thiên điềm văn, không nghĩ tới là bao dưỡng văn.
—— Điềm văn dễ chia tay, bao
dưỡng ra chân ái.
—— So được với con tim đều là
bộ dạng tài đại khí thô.
"Cái đó, tóm lại cảm ơn Guava
tặng đình viện mèo.” Lăng Mông cào cào đầu xong lại bổ sung, "Cậu chơi
game thật lợi hại, lần trước tôi quá khinh địch, có cơ hội muốn đánh lại một
ván nghiêm túc.”
Cấp bậc người dùng Guava từ 0 nháy
mắt thăng tới SVIP, phát ngôn trực tiếp nổi bật ngay giữa, không bao giờ còn bị
bao phủ trong dòng nước lũ nữa.
Guava. SVIP: Được.
"Chức quản lý phòng cậu
có cần không?”
Guava. SVIP: không cần.
Vẫn lãnh khốc ít lời như vậy,
hiện tại Lăng Mông ngược lại đặc biệt muốn biết quý danh (chỉ acc lớn) của người này là ai.
Đan Trúc đương nhiên sẽ không
mặc kệ Guava xoát cảm giác tồn tại liên tục.
Quản lý phòng Mangosteen: Chủ
bá, tặng đình viện mèo có thể chọn bài không?
Lăng Mông cam chịu nhận mệnh,
“Được được được, hát hát hát, anh muốn nghe cái gì? Bài tui biết hát cũng không
nhiều.”
Quản lý phòng Mangosteen: Vậy biết
bài nào hát bài đó đi.
Lăng Mông tìm trong kho nhạc
Trung hết nửa ngày, tìm ra một khúc xem như là sở trường của bản thân.
“Vậy hát bài thôi thích hơn một
chút đi ha,” thanh âm bất đắc dĩ của cậu kèm theo khúc nhạc dạo vang lên,
"Ba ba đường đường một chủ bá trò chơi, Lăng thị bị các người bức thành chủ
bá giải trí, mấy người hay lắm*.”
*Nguyên văn là 没SEI 了, là một từ chỉ biểu cảm (emo), nghĩa là
“Nobody can beat that!” là kiểu như “bạn đỉnh nhất bạn vô địch rồi chả ai đánh
lại bạn... “. Câu này hay dùng kiểu châm biếm để comment về người hay cách hành
xử kỳ lạ hoặc gây tranh cãi.
—— Cái gì? Cậu cư nhiên là chủ
bá trò chơi?
—— Cái gì? Thì ra chủ bá giải
trí này biết chơi game!
—— Chủ bá trò chơi mà không ca
hát thì không phải một chủ bá giải trí tốt!
Đan Trúc mỉm cười mở lớn âm lượng
tai nghe, nghe thanh âm Lăng Mông hơi có vẻ câu nệ từ đó truyền tới, tựa như một
học sinh tiểu học mới vừa học hát, cố gắng phát âm thật chuẩn mỗi một chữ trong
ca từ.
“Chờ em nhìn lên, vầng trăng
trên cao, thiên nhai mênh mông, chờ đợi ánh trăng sáng trong...”
*Không tìm được bài này cho mọi người nghe. Nhiều khả năng là tưởng
tượng của tác giả, liên quan tới truyện Chờ anh nhìn lên
No comments:
Post a Comment