Chương 52
@Mangosteen: Thoát đời độc
thân. [ảnh chụp kim cài quả chanh. jpg]
——@ Xoài vàng* điểm điểm: Tâm
tình như ID!!!
*Vàng ở đây là kim loại á, ko phải màu sắc nhé.
——@FanA: Đợi đã, trước giờ anh
vẫn luôn độc thân?!
——@FanB: Hai người không phải
đã cùng một chỗ từ tám trăm năm trước rồi sao? @Lemon
——@FanC: Chanh ba đến nay
không biểu hiện gì, Mang thần đơn phương tuyên bố thoát độc thân.
——@FanD: Tôi không tin, tôi muốn
nghe @Lemon Mông Mông chính miệng tỏ thái độ.
——@FanE: Mang thần chính diện
xuất kích, cầu một icon mang tính an ủi. @Lemon
...
Mỹ thực không ngăn được nhiệt
tình xoát weibo của Lăng Mông, hơn nữa sau khi Đan Trúc tự ý phát lời tuyên bố
kia, bên dưới weibo Lăng Mông càng náo nhiệt vô cùng.
@Lemon: Mấy người bình thường
chỉ tin anh ta không tin tôi, giờ lại muốn nghe tôi nói? Ba ba nhất quyết
không!
——@FanA: Mông Mông ngạo kiều.
——@FanB: Đừng ngạo kiều mà,
Mông Mông.
——@FanC: Việc nhỏ nghe anh ta,
đại sự thì nghe cậu.
——@FanD: Việc công nghe anh
ta, việc tư thì nghe cậu.
...
“Đừng chỉ lo coi di động, ăn
nhiều một chút." Đan Trúc múc thêm một chén cháo cho Lăng Mông đang bận
tay hăng hái chiến đấu với điện thoại, đặt ngay trước mặt cậu.
“Ò ò!” Lăng Mông nghe lời để
di động xuống vùi đầu ăn, Đan Trúc chọn tiệm này ăn ngon thật, lại thiên về thức
ăn thanh đạm, vô cùng thích hợp cho người mới khỏi bệnh như cậu.
Đan Trúc thiệt tình cảm thấy Lăng
Mông thích hợp đổi nghề qua làm chủ bá truyền bá về đồ ăn, bộ dáng toàn tâm
toàn ý hưởng thụ mỹ thực của cậu khiến ai nhìn thấy cũng bị khơi dậy cơn thèm.
"Có thể tìm được quán
ngon như vậy, anh không hổ là người địa phương." Lăng Mông tán dương.
"Hồ Sóc còn có rất nhiều tiệm
ăn ngon, chờ em hoàn toàn khỏi rồi, chúng ta mỗi tuần đều đi ăn."
"Thật sao?"
“Em thích ăn cái gì, anh mang
em đi ăn cái đó. Em thích chơi game, anh có thể tay cầm tay chỉ em, bằng tư chất
của em, đánh vào top 100 không thành vấn đề." Đan Trúc từng bước một tung
mồi nhử, để Lăng Mông biết nếu cự tuyệt anh, sẽ là tổn thất lớn đến mức nào.
Nghe được mình có thể vào top
100, hai mắt Lăng Mông tỏa sáng, cậu tự thân mình tiêu phí bao nhiêu là tinh lực
mới từ Tinh toản thượng thần, lại nhờ Đan Trúc bồi luyện cực khổ leo vào hai
trăm năm mươi, sau đó liền gặp phải bình cảnh*, lâu như vậy cũng không lên được
tầng nào nữa. Nếu vào top 100, là có thể tự xưng ba ba trước mặt thêm một trăm
năm mươi người nữa rồi.
*Bình cảnh: Tình trạng nằm mãi một mức không đột phá được. Ai đọc
kiếm hiệp tiên hiệp chắc biết.
"Một lời đã định!"
Lăng Mông ăn no uống đủ, mãi đến
khi Đan Trúc hỏi cậu tiếp theo định đi đâu, mới nhận ra bản thân bị Đan Trúc
kéo ra ngoài như vầy là đang tiến hành cái gọi là “Hẹn hò”.
Vấn đề này đúng là làm khó trạch
nam.
“Ạch, hay là... đi tiệm Net*
được không?”
*Nguyên văn là cafe internet.
Hu hu lâu lắm rồi mới lại ghé nhà nàng <3
ReplyDelete