Chương 10
Sau khi giấy mời tham dự giải PK Thiên Hà lần thứ nhất của
Yên Đại được phát ra trên danh nghĩa Lemon, cư nhiên hấp dẫn không ít bạn học dự
thi, Lăng Mông tạo một nhóm Q, kéo hết những tuyển thủ báo danh vào, nhất thời
vô cùng náo nhiệt.
“Chúng tôi chính là muốn đến xem, Chanh ba chơi game rốt cuộc
lợi hại cỡ nào!"
"Ha ha, Mông Mông của bọn này chơi game, phải gọi là
khá lợi hại.”
“Mợ, đừng có gọi tui Mông Mông!"
Bị bạn cùng phòng kéo xuống, ngoại hiệu Chanh ba khí phách
mười phần rất nhanh bị người ta quẳng ra sau đầu, mỗi ngày trên nhóm đều là cảnh
tượng như vầy:
"Mông Mông, trận đầu của hai ta, cậu phải nhường tôi
nha.”
"Mông Mông, tiếc quá không được phân vào một tổ, chúng
ta bát cường (top 8 hay
còn gọi tứ kết) gặp!"
"Mông Mông, cố lên Mông Mông!"
“Lăn lăn lăn hết đi cho tui a!!!”
Đầu sỏ tạo nên tất cả bị Lăng Mông uy hiếp bán thân bồi tội.
"Mông Mông..."
Lăng Mông ném cho cậu ta một đao mắt sắt lẻm.
"... Mông Mông ba ba, danh sách người dự thi con đã chỉnh
lý cũng đã chia tổ xong rồi, mời ngài xem qua."
Lăng Mông tiếp nhận đọc lướt một lần, bên trong như dự liệu
không nhìn thấy ID nào đó.
"Mang thần đâu có báo danh dự thi như cậu nói? Cậu
nghĩ nhiều quá thôi.”
Lăng Mông không cho là đúng: “Anh ta là ai, nếu dùng quý
danh về sau ở trường còn không bị người vây xem? Nếu anh ta tham gia, nhất định
là dùng tiểu hào, chỉ cần anh ta dùng tiểu hào, tớ nhất định có thể nhận ra được!”
Lăng Mông hết mực tự tin ở giải đấu nội bộ trường cường thế
xông ải, sau khi lấy Mang thần làm mục tiêu hung hăng cọ xát rèn luyện kỹ thuật,
Yên Đại đã khó tìm ra đối thủ của cậu. Đầu tiên thoải mái qua vòng đấu tiểu tổ
vào trong, tiếp đó bát cường, tứ cường, cuối cùng chẳng chút kịch tính mà tiến
vào trận chung kết, nếu như nói còn có gì tiếc nuối, thì chính là trong quá
trình đấu giải cậu chưa gặp được bất cứ đối thủ nào nghi ngờ là Mang thần.
Trận chung kết là diễn ra giữa Lăng Mông và một vị đồng học
tên là Đan Trúc, dựa theo tư liệu thống kê được, Đan Trúc là học trưởng hơn cậu
hai khóa, ở dãy phòng ngủ bên cạnh Lăng Mông.
Tổ bảy - Lăng Mông: @ Tổ một - Đan Trúc ngày mai đấu chung
kết, bạn học chuẩn bị tốt chưa? Nếu tới không được thì cứ nói trước.
Tổ một - Đan Trúc: Chuẩn bị tốt rồi Mông Mông, nhất định đến
^_^
Tổ bảy - Lăng Mông: Không được gọi tui Mông Mông (╯‵□′)╯︵┻━┻
Tổ một - Đan Trúc: Được thôi Mông Mông ^_^
Tui là bạn cùng phòng Mông Mông: Nhận mệnh đi Mông Mông,
yên tâm các anh đây sẽ không nói ra ngoài, ở ngoài cậu vẫn là Chanh ba câu lạc
bộ, ở đây cậu vĩnh viễn là Mông Mông của bọn này [bắn tim]
Tổ bảy - Lăng Mông: Có phải cậu muốn băng hà →_→
Tổ một - Đan Trúc: [ Nam sinh mấy người chơi game lợi hại
thiệt nha.gif ]
Tổ bảy - Lăng Mông: Đậu má không cho xoát cái này!
Tui là bạn cùng phòng Mông Mông: [ Nam sinh mấy người chơi
game lợi hại thiệt nha.gif ] +1
Tổ năm Tiểu Giáp: [ Nam sinh mấy người chơi game lợi hại
thiệt nha.gif ] +1
Tổ ba Tiểu Ất: [ Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt
nha.gif ] +1
...
Quản lý viên thiết lập toàn nhóm cấm nói.
ú ú, không vào mấy hôm đã có 2 chương liền rồi -o 3 o~ <3 <3 <3 pặc pặc piu piu~
ReplyDeletenhưng mà 2 chương nó còn không bằng một chương hồi trước á, đọc vèo cái hết luông ;;;^;;;;
truyện này chương nào cũng ngắn vậy hở nàng Win?
Hình như mấy chương đầu nó vậy thôi, do hồi trước nó là đoản văn mà. Tớ đang làm tới 1 chương nó dài vật vã luôn làm mấy hôm liền chưa xong chương đó hihi. Nhưng nói chung, truyện này thấy chị Dịch thích ngắt đâu thì ngắt à. Đọc mà thấp thỏm theo +_+
DeleteHaha, ta thấy ngắt khúc cũng có gu lắm mà^^
ReplyDeletePS: Mang thần chưa "lên sàn" T.T
Lâu rồi mới theo và ngóng từng chương như vậy ah~
Thanks nàng ^^
Chương 12 gặp nhao nhé nàng ~
Delete