Monday, November 5, 2018

Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~ - Chương 7

Chương 7

Mặc kệ thế nào, Lăng Mông hiện tại đã là người lên được thần, ngày ngày cậu ẩn náu trong phòng trực tuyến của Mang thần, đương nhiên biết mùa giải này thứ hạng của đối phương thủy chung xếp gần đầu, điều này nghĩa là tỷ lệ bọn họ chạm mặt phi thường cao. Mà Lăng Mông cũng tận lực chọn lúc Mang thần thường hay online mà mai phục, công phu không phụ lòng người, khi avatar vô cùng quen thuộc xuất hiện trên màn hình, Lăng Mông biết cơ hội túm ra chân thân (người thật) Mang thần đã tới.

[ Đế quốc ] Mangosteen: Hey.
Mang thần còn chủ động chào hỏi cậu, Lăng Mông biết rõ còn cố hỏi:
[ Liên bang ] Lemon: Anh đang trực tiếp sao?
[ Đế quốc ] Mangosteen: Cậu đoán xem?
[ Liên bang ] Lemon: Anh không sợ tui tới phòng trực tiếp của anh nhìn lén à?
[ Đế quốc ] Mangosteen: Hoan nghênh.
[ Liên bang ] Lemon: Chớ đắc ý, ba ba đã xưa đâu bằng nay.
[ Đế quốc ] Mangosteen: Phải không? Rất mong chờ.
[ Liên bang ] Lemon: Đánh cược cái gì đi?
[ Đế quốc ] Mangosteen: Được, cậu nói.
[ Liên bang ] Lemon: Nghe nói anh là sinh viên, trường mấy anh có siêu thị giáo dục không?
Lăng Mông cũng không phải thuận miệng nói, dưới lầu ký túc xá bọn họ có một gian siêu thị giáo dục.
[ Đế quốc ] Mangosteen: Đương nhiên là có.
[ Liên bang ] Lemon: Nếu anh thua, phải tới siêu thị giáo dục mua một gói băng vệ sinh, sau đó chụp ảnh phát weibo, có dám không?
Mang thần đích thực đang trực tiếp, nhân số đã đạt tới đỉnh cao mới, không ít người nghe tiếng đuổi tới, ai cũng không muốn bỏ qua màn kịch vui mùa giải này.
[ Đế quốc ] Mangosteen: Nhưng tôi lại không có hứng thú bắt cậu mua băng vệ sinh, nếu cậu thua, mua mũ (BCS đó) thế nào?
Lăng Mông sửng sốt, siêu thị giáo dục cũng bán mũ sao?
[ Liên bang ] Lemon: Vậy nghe có vẻ như tui chịu thiệt.
[ Đế quốc ] Mangosteen: Nếu tôi thua, tôi trực tiếp toàn bộ hành trình.
Bên lan can trực tiếp gió đột ngột đổi chiều:
—— Cầu Chanh ba thắng Mang thần!
—— Chanh ba ba Chanh đại gia Chanh gia gia Chanh tổ tông, trọng trách Mang thần lần đầu tiên trực tiếp người thật liền trông vào ngài rồi! ! !
—— Mang thần trực tiếp mua BVS, tôi lên weibo rút năm mươi bao trợ cấp*!
*Bao trợ cấp hoặc bao tiếp tế: Cái này là một gói dịch vụ gì đó trên Weibo, phải tốn tiền mới mua được, có lẽ dùng để ủng hộ thần tượng? <không rõ lắm>
—— Đêm nay chúng tôi đều là người của Chanh Chanh !
Lăng Mông nhìn đến câu này, hào khí ngất trời đập phím Enter:
[ Liên bang ] Lemon: Thành giao!
Lăng Mông nói xong chủ động tự giác đóng APP douyo trên di động, cậu muốn quang minh chính đại thắng Mang thần một lần, cậu rất xem thường mấy hành động vì cái gì đó mà lén lút dòm ngó.
Còi xung phong nổi lên, Lăng Mông đã thay đổi tác phong đột tiến ngày trước, nhẫn nại phát triển kinh tế, ngược lại là đối diện (ý nói Mang thần) thấy cậu chậm chạp không có động tác, hiếu kỳ phái binh điều tra. Lăng Mông ưu tiên thăng cấp thiết bị phản trinh sát, đem binh trinh sát đến thăm dò đè chặt trên đất mà mài.
—— Ma sát, ma sát, là nhịp chân ma quỷ ~*
*Lời của bài hát My Skateboard Shoes do Hoa Thần Vũ hát. Bài này là nhạc ráp.
Bên lan can là một dàn hợp xướng, Mang thần cười khổ một tiếng.
“Mọi người mong tôi thua tới vậy?”
—— Không phải tôi lập trường không kiên định, mà thật sự là phần thưởng rất mê người.
—— Nếu thắng cũng lộ mặt, tui tin tưởng mọi người vẫn sẽ ủng hộ ngài thắng.
Mang thần vừa nói chuyện vừa bài binh bố trận, thanh âm nghe thoải mái thích ý, so với Lăng Mông trước mắt trận địa sẵn sàng đón địch hình thành đối lập rõ ràng.
Lăng Mông đã nghiên cứu rất nhiều video đối chiến của Mang thần, có thể nói đối người này rõ như lòng bàn tay, dù là ai cũng sẽ có sở trường và điểm yếu, Mang thần cũng không ngoại lệ, cậu chính là muốn lợi dụng một chút ưu thế này đánh đối phương trở tay không kịp.
Trước tiên cậu giả vờ tập kích tài nguyên, âm thầm quấy nhiễu radar đối phương, lại thừa lúc đường truyền radar bị gián đoạn, phái hạm đội phi hành công kích trạm hạt nhân của đối phương.
Việc phát triển bên Mang thần nháy mắt bị kéo chậm đi rất nhiều, Lăng Mông buông tha cơ hội thừa thắng truy kích, ngược lại nắm chặt thời gian thu thập tài nguyên mở rộng hạm đội.
Mang thần rơi xuống thế hạ phong cũng bắt đầu nghiêm túc, anh cũng biết Lăng Mông thượng thần mùa giải này không phải ngẫu nhiên, chính là không nghĩ tới đối phương tiến bộ lớn như vậy, so với hai lần gặp trước đó tựa như hai người khác nhau.
Thanh âm giảng giải lúc trực tiếp rất ít, ngay cả bên lan can cũng vắng vẻ, mọi người đều đang tập trung tinh thần quan sát trận đấu, hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu của họ chỉ là muốn xem hai người tới siêu thị giáo dục mua đồ thế nào.
Trong lúc hai bên tới lui dò xét, Lăng Mông dẫn một liên bang hạm đội khổng lồ triển khai đánh úp bất ngờ, bộ đội của Mang thần không phải là đối thủ, không thể không vừa đánh vừa rút, ngay cả công sự tiền tuyến cũng không kịp dỡ bỏ, bị Lăng Mông phái gián điệp tới chiếm dụng cho mình.
“Cậu ấy thật sự tiến bộ rất lớn."
Mang thần tán thưởng tự đáy lòng.
—— Mang thần chính miệng khen JB* Chanh ba rất lớn!
*Chữ “tiến bộ” phiên âm là Jìnbù. Viết tắt nó thành JB, còn JB là từ chỉ cái đó của mấy trai.
—— Ngày nào đó, mọi người cuối cùng đã nhớ lại nỗi khủng hoảng bị Chanh ba chi phối!
—— Chanh ba (của) câu lạc bộ tui* đó, hỏi cậu có sợ không chứ!
*Cái câu ‘XX (của) câu lạc bộ tôi’: Bắt nguồn từ một vụ việc lúc chơi game của một bạn, sau này lan rộng hay dùng trong ở ngôn ngữ đường phố trong những trường hợp đàn em (trong một CLB, băng nhóm...) muốn ra khoe khoang trước mặt ai đó nhắc tới đàn anh, ẩn ý thường là “Đại ca CLB của tui rất lợi hại, mấy người thức thời chút đi”.
Mang thần không rảnh để ý tới đủ loại phát ngôn trong phòng trực tiếp, anh đem ngòi nổ bên cây công nghệ tăng max.
“Nhưng tôi lại không muốn trực tiếp người thật thì phải làm sao đây?”
—— Không thể tưởng được Mang thần cũng chơi bẩn như vậy, không cần hào quang thần tượng nữa sao?
—— Có chơi có chịu vẫn là một hảo hán!
Trên màn hình Mang thần đã xuất hiện báo động đỏ, đây là dấu hiệu trạm không gian chủ bị công kích, lúc này đối thủ của anh không chỉ chọi chính diện, còn phái hai tiểu đội đánh bọc sườn trái phải, có thể nói thắng trận này là cái chắc.
Dựa theo tốc độ hiện hữu, còn lại ba mươi giây nữa thì căn cứ đế quốc sẽ hoàn toàn bị phá hủy, có lẽ cảm thấy không có hy vọng thắng, đối diện đã buông tha việc phòng thủ. Đây là lần đầu tiên trong ba lượt hai người giao phong, thắng lợi trước mắt Lăng Mông, cũng là lần đầu thắng cược, Lăng Mông kích động đến mức lòng bàn tay cầm chuột ra một tầng mồ hôi mỏng.
“Mợ nó? Mợ nó mợ nó mợ nó! Mông Mông chú mày sắp thắng, Mông Mông chú mày ngầu vãi!” Bạn cùng phòng cũng hưng phấn hận không thể phất cờ trợ uy.
—— Chanh ba cố lên 666! !
—— Ba ba! Đừng để chúng con thất vọng nha ba ba!
Ngay cả trong phòng trực tiếp của Mang thần cũng nghiêng về một phía.
Mà hiện tại màn hình Mang thần cơ hồ toàn một màu đen, không có radar, không có binh trinh sát, căn cứ liên bang với anh mà nói chính là một cái lỗ đen.
"Giờ làm sao đây?” Con trỏ chuột của Mang thần vô mục đích di động trên màn hình tối đen, “Cược một lần đi, vị trí này.”
—— Cái này mà được tôi trực tiếp ăn S! (chắc là viết tắt của sh*t quá)
“Thuận theo mệnh trời thôi.” Mang thần ấn chuột trái.
Mắt thấy cây máu của căn cứ chủ đế quốc sắp cạn, màn hình Lăng Mông đột nhiên rung lắc dữ dội, hình ảnh vốn còn đang trong đợt công kích chuyển thành trắng đen, chính giữa bắn ra dấu hiệu thất bại.
Lăng Mông nghẹn lời nhìn trân trân màn hình, không biết chuyện gì xảy ra.
"Cái đó, Mông Mông, nhà cậu, hình như bị đạn hạt nhân cho nổ.” Bạn cùng phòng yếu ớt đưa ngón tay chỉ chỉ.
Lăng Mông quay phắt đầu lại, “Anh ta làm sao ngắm trúng?”
Cậu đã phá radar của đối phương từ sớm, không có radar, căn cứ nhà mình đối với Mang thần chính là một mảnh đen kịt. Trong một mảnh đen kịt thả cái đầu đạn hạt nhân, không nghiêng không lệch trúng ngay giữa nhà, ai tin được?
Bạn cùng phòng nghệch nghệch đầu: “Tớ nghĩ, cái này... Đại khái là nhờ đoán?”
"Ha ha, lucky." Mang thần quăng chuột, tựa lưng vào ghế ngồi, sung sướng mà vận động cổ tay.
Là một trận khổ chiến.
——? ? ? ? ? ? ?
—— Mợ nó vậy cũng được?
—— Anh đùa tui?
—— Bàn tay của Chúa a! ! !
—— Ông anh vừa rồi nói phải trực tiếp ăn S, anh còn đây không?
Mang thần từ khẩn trương trầm tĩnh lại, dù bận vẫn ung dung nhìn lan can như thác đổ ngược (vì chữ nó cuộn lên chứ không phải chảy xuôi á), mọi người đều đang cảm khái vận khí kinh người của anh, nhưng thực tế ở mười giây tử vong cuối cùng, anh đã đưa ra suy đoán lớn mật lẫn tính toán chặt chẽ. Tuy trong nháy mắt ném đạn hạt nhân đó anh đang đánh cược, nhưng cũng không phải dạng mò kim đáy bể như mọi người nghĩ, ít nhất anh vẫn có ba phần nắm chắc.
[ Đế quốc ] Mangosteen: Good game, cậu đánh rất không tệ.
Lăng Mông oán hận gõ xuống di ngôn.
[ Liên bang ] Lemon: Dám chơi dám chịu! Chờ!

13 comments:

  1. E muốn comment truyện của chị dich lắm mà h mới biết cách đăng tt-tt . E theo truyện chị dịch 4 năm rồi đó tt-tt . Cảm ơn chị rất nhiều \(#^3^)/~~

    ReplyDelete
  2. Cảm ơn vì chị comeback trở lại

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ta cảm động quá ih ToT
      Nói sao đây ta, edit truyện cũng là sở thích của ta mà nên là quá trình làm rất enjoy. Có thể gọi là giải trí sau khi làm việc mệt nữa đó, nên post lên đây cả nhà cùng coi share được cảm xúc khi đọc truyện, cùng mọi người bàn tán là chuyện rất hạnh phúc hihi. Lâu quá mới trở lại trong nhà vắng vẻ cũng hơi buồn, thật không ngờ vẫn còn nhiều bạn lâu lâu ghé nhà thăm :). Cũng thanks nàng nhen ~

      Delete
  3. Trong game ta đang chơi, người ta gọi này là "nhân phẩm", nhân phẩm của Mang thần cao quá rồi~.~ *1 phút mặc niệm cho 🍋 ba ba^^
    Dòng chú thích "JB" trên đt hình như bị lố ra ngoài trang rồi nàng ơi.
    Thank nàng^^

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nhân phẩm chắc cũng 1 dạng may mắn ha. Nàng đang chơi game gì dzạ. Ta thích mấy game nhập vai kiếm hiệp giang hồ này nọ lắm luôn nhưng chơi thì sợ ghiền nên hok chơi hehe.
      Chả hiểu sao blog hay bị lỗi tràn dòng và lỗi font nữa, để bay vô chỉnh cho nó dễ nhìn liền ~

      Delete
    2. Ta đang chơi Âm dương sư ah^^ cũng dạng game nhập vai mà nhẹ nhàng hà^^ (nghe đồn hủ cũng chơi game này nhiều vì ship cp mệt mỏi luôn kkk ^^)

      Delete
    3. Ý ý có biết tựa game này, do hay coi clip giới thiệu game để đỡ ghiền haha. Game này tạo hình chất ha

      Delete
    4. ^^ uhm,chơi cũng vui lắm,có cả hồi hộp khi mở bùa xem đón được em nào về "gia". Ta cũng thích xem clip nha, có mấy clip hoạt hình cute và hài lắm nàng.

      Delete
    5. Có mất thời gian lắm không nàng? Với lại có khó lắm ko? Muốn thử quá đi haha

      Delete
  4. Nường Win sang bộ này chăm ghê nha, hồi Túc hạ với Nam nhân ngồi cả tuần mới hóng được một chap của người ;;;v;;;;
    Tym tym cho sự chăm chỉ của chủ nhà <3 <3 <3

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bộ nàng hổng thấy 1 chương nó ngắn ngủn hả? Hồi làm Nam nhân ta nói cái chương nó dài ì ì ì ì. Còn Túc hạ thì quá trình làm mất máo nhìu nên ko làm nhanh được haha. Cho nên là thích làm thanh thủy nhất đó. Mọi người đừng chém ta chứ ta hy vọng truyện này thanh thủy tiếp ahihi

      Delete
  5. Ư ư mấy bợn trẻ học Yên Đại chung trường vs Lăng Dương kìa!!!!!

    Hình như mấy bộ võng du bên nhà Dịch tỷ đều học lòng vòng khu đó =)))))))))

    Btw lâu lắm mới chạy vô nhà người đẹp đọc lại Khế Tử. Vừa thấy phiên ngoại vừa thấy truyện mới mừng hết lớn!! *tung bông*

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hình như truyện nào của tác giả cũng lấy bối cảnh đó hết chứ ko riêng gì Võng du. VD gia đình của Lãng ca cũng có xuất hiện trong "Đẳng nhĩ ngưỡng vọng" nè, nói chung toàn là ở Hồ Sóc
      Truyện này hứa hẹn là chậm không kém Hải tặc vương, nàng bớt mừng đi nha haha

      Delete