Chương 44
Di động lại vang lên.
Hoắc Trung Quốc: Mông Mông mau
off, đạo viên tra phòng đột xuất, đã tới phòng bọn Lưu Liên rồi.
“Tôi bên đây có tình huống đột
phát, xuống đây, mai gặp.” Nhận được mật báo của cùng phòng Lăng Mông vội vàng
ngưng trực tiếp, gấp rút trước khi đạo viên đến đem đống bề bộn trên bàn nhét hết
vào ngăn kéo, rác rưởi quăng vô thùng rác, mền thì cuộn một cái coi như xếp
xong. Dù sao tình trạng vệ sinh trong phòng ngủ nam sinh cũng chẳng khác biệt mấy,
cỡ này đủ qua ải rồi.
Đạo viên đến, tuần tra một vòng
không phát hiện vấn đề gì.
"Lăng Mông không đi tự học
mà ở trong phòng ngủ làm gì, chơi game à?"
"Không có không có”, Lăng
Mông vội phủ nhận, "Em học từ vựng tiếng Anh.”
Đạo viên gật đầu tán thành:
"Phải thi đậu cấp bốn, từ vựng phải học cho tốt.”
Đạo viên theo lệ thường dặn dò
vài câu về vấn đề an toàn ký túc xá, vừa định rời khỏi, tầm mắt đảo đến góc ngăn
kéo bên cạnh có một vật thể khả nghi.
"Đó là cái gì?"
Lăng Mông quay đầu vừa thấy,
nhất thời hít vào một hơi. Vừa rồi lúc cậu nhét đồ vào ngăn kéo, không chú ý có
một cái áo mưa bị kéo ra, không nhiều không ít vừa vặn lộ ra một góc.
"Cái đó... Cái đó là...” Lăng
Mông bối rối không biết giải thích thế nào.
Đạo viên nghiêm mặt: "Mở
ra."
Lăng Mông đành phải khổ não mở
ngăn kéo, giờ thì sợ là giải thích hết nổi rồi.
"Đây là chuyện gì?"
Đạo viên chỉ vào thứ trong ngăn kéo, không khách khí chất vấn.
"Đạo viên, không phải như
ngài nghĩ đâu, em còn là cẩu độc thân, sao có thể dùng đến loại đồ này... Không
tin ngài đếm đi, một hộp mười hai cái đều ở đây, em một cái cũng không dùng mà.”
"Không cần thì cậu cất làm
gì?"
"Đây là lần trước lúc đánh
cuộc với người ta em bị thua, đối phương muốn chỉnh em nên bắt em đi mua mà. Em
nói thật đó, ngài có thể đi hỏi Hoắc Trung Quốc, cậu ta có thể làm chứng cho
em.”
Đạo viên thấy cậu thái độ
thành khẩn, ngày thường lại ngoan ngoãn, mới miễn cưỡng tin.
“Nam sinh các cậu đùa thật
không có chừng mực, thứ đồ này thích hợp xuất hiện tại ký túc xá sao?"
"Không thích hợp không
thích hợp."
"Còn không mau xử lý đi.”
"Xử lý ngay xử lý ngay."
"Lần này tạm cho qua.”
"Cám ơn đạo viên, em đã
sâu sắc ý thức được sai lầm, tuyệt đối sẽ không tái phạm." Lăng Mông một
bên thừa nhận sai lầm một bên thầm đem đầu sỏ gây tội Đan Trúc quất roi một
trăm lần.
Lúc hai người nói chuyện di động
Lăng Mông cứ rung liên tục, Lăng Mông đương nhiên không đếm xỉa tới. Một lát
sau, di động yên tĩnh lại, màn hình máy tính lại tự động bắn ra một cái cửa sổ
chim cánh cụt.
Tình dục chủ bá gửi cho ngài một
cái cửa sổ rung.
Đạo viên: ...
Lăng Mông: Che mắt
Tui phải làm sao bây giờ đây?
Tui cũng thật tuyệt vọng nè!
No comments:
Post a Comment