Chương 43
Apple thần bí cư nhiên là diễn
viên vụ scandal hôm nay bingsu xoài tiểu ca? Hiện trường lập tức sôi trào.
—— Thiệt hay giả? Tôi không
tin! Dựa vào cái gì đã đẹp trai còn chơi game lợi hại như vậy? Muốn tôi cái loại
không đẹp trai không lợi hại sống thế nào đây!
—— Từ quá trình trận đấu hôm
nay mà xem thì kỹ thuật bingsu xoài tiểu ca và Mang thần quả thật sàn sàn như
nhau, hèn chi Chanh ba nói hai người ai lợi hại hơn khó mà nói.
—— Thiệt muốn xem hai người họ
PK một ván.
—— Cầu Mangosteen ước chiến
Apple! Là đàn ông thì đường đường chính chính quyết phân thắng bại!
—— Phần thưởng là một quả chanh
sao? Đừng như vậy mà 2333
Di động trên bàn rung một cái,
Đan Trúc gửi wechat qua một cái biểu tình ủy khuất.
Đan Trúc: Mông Mông, cậu lại
bán tôi [ ủy khuất ]
Lăng Mông nhìn tin nhắn, khóe
môi không ức chế được cong lên.
Lăng Mông: Ai kêu anh tinh thần
phân liệt còn làm liên lụy tui hừ hừ hừ.
Đan Trúc: Tôi là cố ý tạo ra ấn
tượng giả là tình địch rất nhiều, để mấy người coi trọng cậu biết khó mà lui.
Lăng Mông co chân lên cuộn người
trên ghế tựa, hồn nhiên quên hết mọi thứ xung quanh bắt đầu tán gẫu với Đan
Trúc.
Lăng Mông: Tui mà không vạch
trần anh, lần sau có khi anh lại biến thành kiwi không chừng?
Lăng Mông: Hiện tại quần chúng
đang kêu gào kìa, có muốn phát weibo hẹn bạn xoài so đức hạnh với nhau cái
không?
Lăng Mông: Anh có đang ‘giận thành
một con cá nóc’ không đó? Cho coi cái coi.
Lăng Mông không hề ý thức được
bộ dáng tập trung vô cùng của mình lúc này, hiện trường mấy chục vạn người xem
lại nhìn thấy nhất thanh nhị sở. Chủ bá chuồn mất, người xem tự phát tán gẫu
hăng say.
—— Chanh ba cười ngọt quá.
—— Chanh ba má lúm đồng tiền
có rượu.*
*’Má lúm đồng tiền’ tiếng Trung là ‘tửu oa’, có 1 chữ ‘tửu’ nghĩa
là rượu.
—— Cậu có rượu, cậu còn có câu
chuyện nào không?
—— Chanh ba ba cả người tản ra
hormone vị chanh.
—— Dáng tươi cười này thật khiến
người ta có xúc động xoát đình viện mèo.
—— Người khiến Chanh ba trong
mắt chỉ có anh ta mà bỏ qua năm mươi mốt vạn người xem, tui cá mười trái xoài
đó là bingsu xoài tiểu ca!
Lăng Mông chợt hồi thần nhớ ra
mình còn đang trực tiếp, ngẩng đầu phát hiện cái người trên màn hình trực tiếp
kia quả thật cười quá mức dâm đãng.
Cậu lập tức vỗ vỗ mặt mình, cưỡng
ép nó thành một cái biểu tình nghiêm túc, nhưng nghiêm túc chưa được ba giây lại
khôi phục nguyên trạng, giống như khóe môi là sắt mà khóe mắt là nam châm,
không kiềm chế được ngây ngô cười.
—— Đừng cười nữa, cười nữa tôi
say mất.
“Vớ vẩn cái gì thế, tôi cười
là bởi vì đánh thắng đội chuyên nghiệp nên cao hứng có được không?
“Quản phòng hai đâu, quản
phòng hai vô quản quản đề tài này đi chớ.”
Quản lý phòng Thu Thu Poodle
nhỏ: Bẩm Chanh ba, quản phòng hai đã say đến bất tỉnh nhân sự, quản không được.
—— Thích loại quản phòng đi đầu
khơi chuyện này ghê.
—— Nghiên cứu khoa học cho thấy,
chỉ có người đang yêu mới cười ngọt đến như vậy.
Đan Trúc: Có phải bắt đầu hoài
niệm những ngày tháng có đại quản phòng ở đó không?
Sao lại quên mất người này còn
trốn trong phòng trực tiếp dòm ngó chứ, Lăng Mông lập tức cách không giơ ngón
giữa.
Lăng Mông: 凸
—— Trời ơi! Chủ bá thanh lưu
giơ ngón giữa rồi!
—— Trời ơi! Chủ bá thanh lưu
giơ ngón giữa với “tự hiểu đi” rồi! Chết yểu rồi!
—— Nghiêm túc cảnh cáo vị chủ
bá này, phòng trực tiếp là dùng để trực tiếp, không phải dùng để cách màn hình
liếc mắt đưa tình nha!
"Ba ba thật sự sẽ cấm nói
đó a, " Lăng Mông nỗ lực nghiêm mặt, “Đừng tưởng rằng đại quản phòng không
có mặt thì không ai quản được mấy người.”
—— Oa, Chanh ba cư nhiên còn
nhớ tới đại quản phòng.
—— Đại quản phòng đều bị cậu
chọc tức tới bỏ đi.
—— Chỉ nghe người mới cười,
nào ai nghe người cũ khóc đâu.
“Hơn nữa tui cá một xe xoài, đại
quản phòng của mấy người sẽ không tìm Apple ước chiến đâu.”
—— Vì sao? Mang thần nhà tôi mới
không phải người khiếp nhược như vậy.
[ Phòng ] Guava: Apple
Nếu không phải Guava đột nhiên
nói chuyện Lăng Mông cũng quên mất ba người họ còn trong xe nhỏ.
[ Phòng ] Apple: ?
[ Phòng ] Guava: Đến đấu đơn.
Lăng Mông: ? ? ?
—— Meow meow meow???
—— Đây là... Một vòng huyết vũ
tinh phong mới?
—— Guava: Tôi thay thế Mang thần xuất chiến! (Câu này là khán giả
nói không phải Guava nói đâu nhé)
—— Đã lâu không thấy tu la
tràng náo nhiệt như vậy, Chanh ba tôi mị lực kinh người.
"Bạn học Guava cậu muốn
làm gì?" Lăng Mông hỏi.
[ Phòng ] Guava: Anh ta đánh
không tồi.
[ Phòng ] Apple: ... Cám ơn
khích lệ.
Lăng Mông hiểu, Guava là một
tên cuồng game, nhìn thấy cao thủ liền ngứa nghề. Màn kết thúc trận vừa rồi Đan
Trúc đánh quá đẹp khó trách Guava phải hạ chiến thiếp. (‘thiếp’ là thiệp mời)
[ Phòng ] Apple: Nhưng tôi hiện
tại đánh không được.
Lăng Mông nhớ ra, vội nói giúp
anh: “Đúng vậy đó Guava, tay anh ta không khỏe, không thể chơi game thời gian
dài."
—— Chanh ba hiểu rõ quá à!
—— Cơ mà từ đó nghe ra một tia
ý tứ bảo vệ, là lỗi giác của tôi sao?
—— Chỉ nghe ra sự thiệt là quan
hệ hai người thật thân mật.
[ Phòng ] Guava: Vậy được rồi.
[ Phòng ] Guava: Anh muốn đánh
chuyên nghiệp không?
[ Phòng ] Apple: ...
Không chỉ Đan Trúc muốn ‘...’,
ngay cả Lăng Mông nghe xong cũng muốn ‘...’, tên Guava này có đam mê kéo người nhập
bọn sao?
[ Phòng ] Apple: Không thể,
tay tôi không khỏe.
Ngược lại tiền hô hậu ứng có một
lý do tốt.
"Guava, tôi tò mò hỏi cái
thôi, chiến đội các cậu bây giờ đang thiếu người à?"
[ Phòng ] Guava: Không thiếu.
"Vậy sao cậu cứ đi hỏi
người ta có muốn đánh chuyên nghiệp không thế?”
[ Phòng ] Guava: Có thể thay
thế bổ sung.
[ Phòng ] Guava: Cũng không phải
gặp ai cũng hỏi.
"Được rồi..." Cũng
chỉ hỏi có hai lần, còn là hỏi cùng một người.
[ Phòng ] Guava: Có điều nếu cậu
muốn đến thì có thể.
Lăng Mông buồn cười: "Tôi
cái trình độ sàn sàn vào chiến đội chuyên nghiệp làm cái gì a?”
[ Phòng ] Guava: Linh vật.
Lăng Mông: ...
Không có linh vật nào hung như
vậy được không? !
No comments:
Post a Comment