Chương
2 – Diêu Quang*
*Hoặc Dao Quang,
nghĩa là Ánh sáng lay động. Đây cũng là tên ngôi sao thứ 7 (Tên tiếng Anh là
Alkaid) trong chòm sao Bắc Đẩu. Các ngôi sao trong Bắc Đẩu thất tinh theo tứ tự
là Thiên Xu (Tham Lang), Thiên Tuyền (Cự môn), Thiên Cơ (Lộc Tồn),
Thiên Quyền
(Văn Khúc), Ngọc Hành (Liêm Trinh), Khai Dương (Vũ Khúc), Dao Quang (Phá Quân).
Còn có một ngôi sao phụ gọi là Phụ Tinh. Theo thần thoại Trung Quốc, mỗi ngôi
sao có một Tinh quân trông coi. Tên của vị Tinh quân đó trong ngoặc đơn bên
trên.
Bàn tay Dao Đài đập trên bảng cảm ứng, cũng nặng nề đánh vào
lòng những người Thiên Túc trẻ tuổi.
“Một thiếu niên người Thiên Túc, bình quân sau khi tỉnh dậy trên
dưới mười năm sẽ tiến vào Kỳ thức tỉnh. Điều kiện dẫn phát Thức tỉnh có hai
điều chính, một là theo tuổi tác tăng trưởng tự động phát sinh, hai là có người
đạt tới tính thành thục, thiếu niên bên cạnh cũng dễ dàng chịu ảnh hưởng này
dẫn đến Thức tỉnh, bởi thế khi có một học sinh trong khóa nào đó thức tỉnh,
thường rất dễ phát sinh trên diện rộng.”
"Nếu có người phát hiện thân thể mình sản sinh biến hóa
khác với trước, không cần bối rối, đây chẳng qua là phản ứng bình thường trước
khi thức tỉnh, ai cũng sẽ trải qua, chỉ khác nhau ở chỗ sớm hay muộn.”
“Khi các em chính thức tiến vào kỳ Tính thành thục, sẽ sinh ra
dục vọng giao phối và khát cầu tìm kiếm một nửa khác của mình, loại dục vọng
này chịu khống chế của lý trí, cho nên bất luận là ai cũng đừng cảm thấy khẩn
trương. Nếu tìm kiếm không được phối ngẫu thích hợp, cũng có thể tiếp tục bảo
trì hình thái thiếu niên, cho đến khi tìm được đối tượng lý tưởng, hoàn thành
nghi thức trưởng thành, chính thức bước vào hàng ngũ người trưởng thành."
“Thưa cô,” một bạn giơ tay lên, "Rốt cuộc cái gì là ‘nghi
thức trưởng thành’ ạ?”
“Đồ ngốc, chính là giao phối đó,” bạn học bên cạnh nhỏ giọng
cười nhạo cậu, khiến xung quanh cười vang.
Xôn xao bên dưới không thoát khỏi tai Dao Đài, cô đợi cho mọi
người cười xong mới nói, "Sai, giao phối không phải là nghi thức trưởng
thành, thậm chí còn không tính là một phần trong đó, nghi thức trưởng thành
chân chính, là đạt được giọt máu đầu tiên của trái tim.”
“Trong mỗi đôi phối ngẫu, chỉ có một người có thể lấy được máu
trong tim đối phương, người này, chúng ta gọi là khế chủ, mà người bị lấy máu,
từ đó về sau trở thành khế tử của người kia."
“Vô luận là nam giới hay nữ giới, đều có thể trở thành khế chủ,
cũng như đều có thể trở thành khế tử, phân chia thân phận hoàn toàn được định
bởi kết quả của nghi thức trưởng thành, không hề liên quan đến giới tính và
tình yêu giữa họ.”
“Nếu giữa hai người yêu
nhau có một người thức tỉnh rồi, nhưng người kia lại chưa thức tỉnh, vậy phải
làm sao thưa cô?” Một bạn giơ tay.
"Chỉ có thể đợi, không có thiếu niên thức tỉnh, thì không
thể lấy máu hoặc bị lấy máu. Nhưng như tôi vừa nói, thức tỉnh dễ dàng bị dẫn
phát bởi người bên ngoài, nếu là tình lữ quan hệ khăng khít, sớm chiều ở chung,
rất dễ cùng tiến vào Kỳ thức tỉnh."
“Vậy rốt cuộc là làm sao mới có thể trích máu trong tim ạ?”
"Đây là bản năng của chúng ta, không cần bất luận kẻ nào
truyền thụ, trong nghi thức trưởng thành, các em sẽ tự động nắm vững.”
Dao Đài chờ giây lát, không thấy có câu hỏi nào khác, tiếp tục
bài giảng của cô.
“Quan hệ giữa khế chủ và khế tử là quan hệ phối ngẫu một - một,
nhưng họ cũng không được hưởng quyền lợi ngang cấp. Khế chủ có quyền khống chế
tuyệt đối, mà khế tử đối với mệnh lệnh của khế chủ chỉ có thể phục tùng, nói
cách khác, kết quả của nghi thức trưởng thành, quyết định địa vị cả đời của một
người.”
"Đây chính là chế độ đẳng cấp tôi vừa đề cập tới, là quan
hệ bất bình đẳng duy nhất tồn tại trên tinh cầu Thiên Túc, nhưng cũng là quan
hệ giai cấp hà khắc nhất, không thể làm trái nhất, dù các em có nguyện ý tuân
thủ hay không, đều phải chấp nhận.”
"Loại quan hệ này là suốt đời, không thể giải trừ, dù cho
một phía tử vong, người còn lại cũng không thể thức tỉnh thêm lần nữa, rồi lại
tìm phối ngẫu. Về phương diện này, khế chủ và khế tử đều như nhau, không có
ngoại lệ.”
Dao Đài búng ngón tay một cái, hình người trên bảng cảm ứng tự
động bắt đầu phát sinh biến hóa, "Sau khi quan hệ ký kết thành công, song
phương sẽ tiến vào kỳ phát dục thứ hai, trong đó dậy thì của khế chủ sẽ rõ ràng
hơn. Lấy ví dụ ở nam giới, nam khế chủ, chiều cao sẽ tăng trưởng rõ rệt, cơ thể
cũng sẽ phát triển hơn, bất luận lực lượng hay thể năng, đều tốt hơn nam khế
tử.”
"Cùng lúc đó, những đặc trưng về giới tính của nam khế chủ
cũng sẽ phát sinh biến hóa rõ rệt, hầu kết nhô ra, thanh quản thô hơn, cơ quan
sinh dục biến lớn, thể mao cũng dài ra.”
“Nữ khế chủ cũng tương tự, đường cong cơ thể sẽ phát sinh thay
đổi rõ ràng, theo thống kê, trung bình chiều cao của nữ khế chủ so với nữ khế
tử hơn ít nhất mười lăm centimet, tố chất thân thể cũng càng xuất sắc
hơn."
“Vậy thưa bác sĩ Dao, có phải khế tử ngừng phát dục từ lúc đó
không ạ?”
"Đương nhiên không phải, mỗi người đều sẽ dậy thì, chỉ là
so với biến hóa của khế chủ, thì khế tử phát dục ít hơn, còn dễ bị ảnh hưởng
bởi tinh thần của khế chủ.”
"Ảnh hưởng như thế nào ạ?"
"Nói một cách khác, nếu khế chủ thích người mập khoảng hai
trăm ký, vậy thì không cần hoài nghi, khế tử hơn phân nửa cũng sẽ phát triển
theo phương hướng này, dù có không đạt tiêu chuẩn, cũng sẽ tận khả năng tiếp
cận. Cho nên đừng tưởng rằng nam khế tử thì cứ nhất thiết phải dáng người thấp
bé, nữ khế tử thì như sân bay, đó đều là những luận điệu sai lầm. Tính chất
thân thể bẩm sinh của khế tử chiếm một phần, ảnh hưởng của môi trường sau đó
chiếm một phần, tiềm thức của khế chủ chiếm một phần, đó là ba nhân tố quyết
định mức độ phát dục của một khế tử.”
Lời cô dẫn phát một đợt thì thầm to nhỏ nữa trong đám học trò.
“Vậy năng lực đôi bên phân chia thế nào ạ?”
“Nghi thức trưởng thành có một điểm rất quan trọng, chính là khế
chủ sẽ có thêm năng lực của khế tử, nói ngắn gọn chính là khế tử càng mạnh, thì
khế chủ càng mạnh, đây chính là lý do người Thiên Túc khi tìm kiếm phối ngẫu
thì có xu hướng bị cường giả hấp dẫn."
“Cũng giống như vài loài chim thích lông vũ xinh đẹp của con
khác giống, và rất nhiều động vật có vú dựa vào lực lượng để tranh đoạt quyền
giao phối, bản năng của những sinh vật đó là để cho đời kế có được gene ưu tú
hơn, mà bản năng của chúng ta, là càng trở nên mạnh hơn. Nếu muốn có năng lực
cường đại hơn, muốn chinh phục người cường đại hơn, điều kiện tiên quyết là các
em phải có khả năng chinh phục thực lực của đối phương."
“Linh hồn sớm nhất của chúng ta, qua tiến hoá và truyền thừa qua
nhiều thế hệ, để đối kháng với hoàn cảnh ác liệt và kẻ thù hung ác, đã từng
bước hun đúc nên một loại quan hệ phối ngẫu ‘kẻ mạnh là vua’ như thế, khiến cho
cường giả chiến thắng sau cùng trở nên càng mạnh, đủ mạnh để bảo hộ toàn bộ tộc
đàn.”
“Tuy chúng ta sống trong thời đại hòa bình và giàu có, không có
áp lực sinh tồn, không có loạn lạc can qua, nhưng không có nghĩa là chúng ta có
thể vì thế mà buông thả. Quan hệ chủ và phụ chính là khích lệ tốt nhất mà tổ
tiên ban cho chúng ta, khiến cho con cháu người Thiên Túc, dù sống trong những
năm tháng hòa bình, cũng phải vì cố gắng để bản thân không trở thành bên bị chi
phối mà đem hết khả năng tôi luyện chính mình."
“Trong mười năm qua, học viện luôn luôn tận sức bồi dưỡng các em
thành cường giả, nhưng thắng lợi chân chính, chỉ quyết định trong một khắc của
nghi thức trưởng thành kia, đó cũng là truy cầu suốt đời của mỗi một người
Thiên Túc —— mạnh mẽ, chinh phục cường giả, trở nên càng mạnh.”
Bốn chữ ‘Chinh phục cường giả’ khiến tâm Lăng Tiêu khẽ động,
những lời kế tiếp Dao Đài nói cậu đều nghe không lọt nữa.
“Trên đây, chính là những chuẩn bị và động viên của nhân viên
nhà trường dành cho học sinh ở hình thái thiếu niên sắp tiến vào Kỳ thức tỉnh
trong những năm qua.”
"Hàng năm chúng tôi đều lặp đi lặp lại nhấn mạnh với học
sinh của mình, tuy rằng muốn thắng, muốn đạt được quyền chi phối, muốn trở
thành khế chủ, đây là cách sinh tồn của chúng ta, nhưng mà, kết cục thường
không tốt đẹp như chúng ta tưởng tượng.”
“Là một người bác sĩ chăm sóc sức khỏe, mỗi năm tôi đều không
thể không xử lý vài ca bệnh suy nhược thần kinh của vài người thua trong nghi
thức trưởng thành, nhưng lại không thể tiếp nhận việc bản thân trở thành khế
tử, hậu quả nghiêm trọng nhất, thậm chí là tử vong."
Theo thanh âm cô từ sục sôi chuyển sang kiềm nén, trong lòng mỗi
người cũng không tránh được mà trầm xuống.
“Xác suất một người trở thành khế chủ là năm mươi phần trăm, mà
xác suất thành khế tử, cũng là năm mươi phần trăm. Những bạn học đang ngồi đây,
trong mỗi hai người, sẽ có một bại trận ở nghi thức trưởng thành, nếu đó là bản
thân các em, các em có chấp nhận được không?”
Trong khi cô đặt câu hỏi, rất nhiều người cũng đang âm thầm hỏi
mình, ánh mắt thấp thỏm không yên.
“Nếu các em thua, trọn đời các em sắp bị một người khác nắm
trong tay, người đó có quyền lợi với mọi thứ của các em… Có em nào cho rằng
loại thể lệ này không hợp lý không?"
Đợi thật lâu, rốt cục có một nam sinh dè dặt giơ tay lên.
Người phụ nữ trên bục giảng không tiếng động cười cười, trong
chớp mắt biến mất trước mắt mọi người. Khi mọi người ở đây ý thức được người
này chẳng thấy đâu nữa bắt đầu tìm kiếm khắp nơi thì trong phòng học chợt vang
lên âm thanh khàn khàn, nhìn lại Dao Đài, đã bất động thanh sắc xuất hiện đằng
sau nam sinh đó, trong tay nhiều thêm một thanh chủy thủ, kề vào cổ họng cậu.
Dù là Doanh Phong ngồi cuối lớp cũng giật mình, động tác đối
phương cực nhanh, ngay cả cậu vốn luôn có lực quan sát mẫn tuệ cũng chỉ bắt
được cái bóng.
Một màn này khiến cả lớp sợ ngây người, không ai dự đoán được
một Bác sĩ chăm sóc sức khỏe cũng có thể có thân thủ mạnh mẽ đến thế, càng
không có ai đoán được dụng ý của cô.
Lúc mọi người đang hoảng sợ nhìn chăm chú, Dao Đài khinh miêu
đạm tả mở miệng, "Lấy năng lực của tôi, chưa đầy một phút là có thể đưa em
vào chỗ chết, không chỉ em, mà bất cứ người nào trong phòng này đều không đáng
nói đến.”
Những lời này, đầu tiên là nói với cậu nam sinh đó, sau là nói
với cả lớp, nói xong, cô đảo mắt một vòng, “Nhưng hiện tại tôi ở đây, các em có
cảm thấy tính mạng bị uy hiếp không?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng lắc đầu, kể cả
cậu học sinh đang bị áp chế.
Dao Đài thu tay về, “Đúng vậy, tuy rằng tôi có loại năng lực
này, nhưng tôi không có ý đồ đó, nên các em sẽ không sợ hãi, càng không cảm
thấy đây là một loại uy hiếp, thậm chí sẽ có được cảm giác an toàn."
“Quan hệ của khế chủ và khế tử cũng giống như vậy, tuy rằng bản
thân khế chủ có lực khống chế cường đại, nhưng nếu như là một đôi tình lữ chân
chính, loại lực lượng này sẽ không có bất cứ tác dụng gì, tâm linh của họ bình
đẳng, địa vị của họ ngang cấp.”
Cô từng bước bước lại bục giảng, “Các em hôm nay nghe được, là
những lời tôi lần đầu tiên nói với học trò, không phải tôi bảo các em phải
thua, mà là muốn các em biết, ai cũng muốn thắng, điều này không sai, nhưng kẻ
bại cũng chưa chắc tồi tệ như các em nghĩ, trở thành khế tử, không có nghĩa là
nhân sinh sau này của các em cũng mất đi hy vọng."
“Trong tình yêu chân chính, không phân trên dưới, không có thắng
bại, quy tắc dĩ nhiên tàn khốc, nhưng chấp hành quy tắc dù sao cũng là người
các em chọn, người đó có thể thương tổn các em không, các em rõ ràng hơn bất
luận kẻ nào.”
Cô đi ngang chỗ ngồi của Lăng Tiêu, vỗ tỉnh cái người như đang
lạc ở cõi thần tiên nào kia.
“Mời bạn học này nói cho tôi biết, tôi vừa rồi nói gì?"
“Em…” Lăng Tiêu quanh co không trả lời được.
“Nếu như cậu không nghe được, tôi lặp lại một lần cho cậu. Không
sai, khế chủ có quyền chi phối tuyệt đối trong hai người, nhưng nếu muốn lợi
dụng loại quyền lợi này nhằm vào kẻ thù của cậu, thì phải suy nghĩ kỹ càng, cậu
có muốn suốt quãng đời còn lại của mình cùng trải qua với người mình ghét hay
không.”
Ánh mắt Lăng Tiêu chợt lóe, Dao Đài làm như không thấy.
“Người Thiên Túc chúng ta, là chủng tộc trung thành với phối
ngẫu nhất, một đôi trọn đời trọn kiếp, vĩnh không chia cách, vĩnh không phản
bội, cho nên tôi khuyên mỗi một bạn học ở đây,” cô từ từ nhìn từng gương mặt
còn mang nét trẻ con, đang nói với Lăng Tiêu, cũng là nói với tất cả, “Đừng vì
chút nóng giận nhất thời của tuổi nhỏ, mà lựa chọn bạn lữ qua loa. Đứng bên
cạnh các em, đi cùng các em cả đời, không phải cừu nhân, cũng không phải địch
nhân..."
Ánh mắt cô cuối cùng dừng trên mặt Lăng Tiêu, gằn từng tiếng
kiên định chậm rãi nói:
“Mà vĩnh viễn chỉ có thể là người yêu của em.”
Tiết học sinh lý đầu tiên của học sinh lớp mười cứ thế hạ màn,
đám học trò nắm bắt được kiến thức mà mười năm qua chưa từng biết, hưng phấn tụ
tập cùng nhau nhiệt liệt thảo luận, mà Lăng Tiêu vốn luôn sôi nổi, lúc này lại
yên lặng ngồi tại chỗ, chẳng biết bị lời Dao Đài đả động chỗ nào.
Cùng lúc đó, Doanh Phong ra khỏi phòng học lại bị Dao Đài gọi
lại.
“Nội dung tôi vừa giảng trên lớp, em cũng nghe được.”
Doanh Phong trầm mặc một chút, gật đầu.
“Tuy ở trước mặt mọi người tôi nói thế, nhưng đối với em, tôi chỉ
có một câu: mặc kệ đối thủ là ai, vô luận dùng thủ đoạn gì, trong nghi thức
trưởng thành, em chỉ có thể thắng."
Doanh Phong nheo mắt, "Vì sao?"
“Năm ngoái học viện có 102 học trò hoàn thành nghi thức trưởng
thành, nhưng cuối cùng thuận lợi tốt nghiệp chỉ có 99 người."
“Ba người kia đâu?”
"Chết vì tự sát."
Đáy lòng Doanh Phong âm thầm cả kinh.
"Trên thực tế, hàng năm đều có khế tử vì thua mà buông tha
cho sinh mệnh, trường học không muốn bi kịch mỗi năm tái diễn, trong lần động
viên trước kỳ thức tỉnh năm nay, tư tưởng chính cũng nhu hòa đi nhiều, ngay cả
quan hệ đích thực giữa khế chủ và khế tử, cũng được tận lực làm mờ nhạt.”
“Quan hệ đích thực?”
"Cái gọi là nghi thức trưởng thành, kỳ thật chính là quá
trình tuyển chọn mạnh được yếu thua, người thất bại sẽ bị cướp đoạt hết thảy
quyền lợi, mà quyền kiểm soát của khế chủ đối với khế tử lại khá tàn khốc, là từ
tâm lý đến sinh lý, chi phối tuyệt đối theo mọi nghĩa.”
“Vì sao cô nói những lời này với em?”
“Tôi làm việc ở đây hơn ba mươi năm, tiếp xúc hơn một ngàn thiếu
niên, có người thấy phụ thuộc cũng chẳng sao cả, cho dù trở thành khế tử cũng
có thể có một cuộc sống hài lòng, có người trời sinh chính là kẻ chi phối, cũng
chỉ có thể trở thành kẻ chi phối, tôi rất rõ ràng loại tính cách nào sẽ hủy
diệt bản thân, mà điều tôi có thể làm chỉ là tận lực ngăn cản chuyện này phát
sinh."
Doanh Phong rũ mắt trầm mặc một lát, "Em hiểu ý cô, cô muốn
nói, em chỉ có một lựa chọn, hoặc là thắng, hoặc là chết."
Dao Đài không nói gì, xem như ngầm thừa nhận lời cậu.
Cậu ngước mắt lên, "Cám ơn bác sĩ Dao nhắc nhở, em sẽ nhớ
kỹ trong lòng."
Dao Đài gật gật đầu, đưa mắt nhìn cậu bé đi xa được vài bước,
lại dừng rồi quay đầu lại.
“Lực lượng của khế chủ, có thật sự khoa trương như cô nói
không?”
Dao Đài biểu tình nghiêm túc, “Tôi không hề nói câu nào khoa
trương.”
Mình dừng lại ở đây, hẹn gặp người đẹp ở dự án khác nhé. *ôm ôm* *chùi nước mắt* *chùi nước mũi* *vẫy tay*
ReplyDeleteSao zạ, thiệt hay zỡn á, lẽ nào đao lòng quá hay đọc mờ mắt lun rồi??
DeleteThis comment has been removed by the author.
DeleteHì hì, này thì hết cách. Tạm biệt nhá *vẫy khăn*
Deleteô bạn Spica đã xóa cmt rồi, mình cũng hay đọc cmt của bạn lắm.
DeleteNhiều khi thấy 2 người chat cũng vui vui.
Sao bạn không đi tiếp bộ này a? Chả nhẽ đã đọc trước và thấy đc bi kịt? ;w;
tuy là hơi khó hiểu nhưng rất hay, đến đây thì mình nghĩ chắc Doanh Phong là công (ừm nhưng hỏi tí nhé có hỗ k mình k thích hỗ )
ReplyDeleteMình hổng biết nữa, mình cũng chưa đọc truyện này a, toàn vừa đọc vừa làm. Những chương đầu Dịch tỷ lập ra một hệ thống khái niệm để người đọc khái quát được bối cảnh nên hơi khó hiểu. Theo mình nghĩ ko có hỗ đâu, vì cái cụm từ "tuyệt đối chi phối" ấy
DeleteMình thấy truyện có vẻ ngay từ đầu đang nhấn mạnh cái gì đó hơi bị nghiêm túc và trầm trọng và sao có 1 cảm giác quắn quéo về sau
ReplyDelete*tâm trạng lo lắng-ing*
có nên để 1 lèo rồi coi cho chết lên bờ xuống ruộng luôn hem? Bạn cho mình lời khuyên xem nào =3=
Ừm, truyện không hợp gu Spica. Mình cũng rất tiếc, ko có bạn ấy blog khá là bùn hiu, hehe
DeleteRa là cảm giác này không chỉ mình tui có... Mình edit cũng thấy áp lực nhưng vài chương sau thì thấy hai bạn khá là dễ thương, Lăng Tiêu tính cách sáng sủa hơi giống Lăng Dương.
Vụ đọc hay ko thì tui mạn phép ém cái lời khuyên lại, vì này là tùy sở thích a ;)
Mình thích bộ này từ hồi đọc bên nhà Thỏ và Gấu ấy, chỉ là mấy bạn bên đó không biết bao giờ mới ra được chương mới nữa T^T Lúc nghe bạn làm bộ này mình đã thấy rất vui và rất mong chờ bởi giọng văn của Dịch tỷ :))) Truyện của Dịch tỷ rất hay và đủ sâu sắc mà bạn edit cũng rất mượt. Nghe mấy bạn kia nói không thích thì mình cũng thấy buồn lắm. Nhưng hy vọng bạn sẽ không drop bộ này cũng như làm hết truyện của Dịch tỷ :))) Thân
ReplyDeleteThu Hường.
:) Cảm ơn bạn động viên
DeleteMình cũng thích truyện của Dịch Tu La vì tình cảm nào trong đó cũng vô cùng mãnh liệt và chấp nhất (dù đọc cũng ép tim thật). Mình sẽ cố gắng đi đến cuối. Thank u lần nữa a ~
:))) Mình cảm ơn bạn mới đúng chớ! Cố lên nhé cậu <3 <3 iu iu~~~~ *tim bay phấp phới*
DeletePhải nói là chương này quan trọng lắm luôn. Lúc đầu mình nghĩ theo kiểu chủ x nô bình thường nhưng sau khi đọc dc mấy lời của Nv Dao Đài thì thấy kiểu quan hệ khế chủ x khế tử này....phải nói sao ta...rất đặc biệt mình ko biết từ hoa mỹ nào để hình dung😅 ko phân biệt giới tính, đi cùng nhau đến cuối đời, 1 trong 2 ng có chết thì cũng ko dc thức tỉnh phối ngẫu lần nữa...Mình đọc ko bỏ sót 1 từ trong truyện luôn ý :) rất hấp dẫn mình mong chờ nhiều ở bộ này. Cám ơn bạn đã edit =]]
ReplyDeleteTruyện rất nhiều khúc ngoặt lắt léo nhưng tinh thần của truyện trong chương này thì xuyên suốt :)
DeleteEnjoy bạn nhé
Mị chỉ hy vọng với tinh thần này thì sau khi xác nhận couple hai người có thể nắm tay nhau đi đánh quái hoy. ~~~
ReplyDeleteCòn sớm lắm bạn ơi, nếu thế thì còn đâu mà viết cả trăm chương tiếp haha
Delete