Wednesday, November 28, 2018

Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~ - Chương 14


Chương 14

Đan Trúc cơ hồ không dừng lại bao lâu tại Tinh toản, tự nhiên mất đi cơ hội cùng Lemon chạm mặt. Lúc đó danh hào Chanh ba đã từ đen biến đỏ nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, chỉ là Đan Trúc không nghĩ tới khi lần nữa nghe được cái tên này, lại là ở căn tin hai trong trường.

“Ê, tớ nghe nói cái tên Lemon luôn tự xưng là ba đó học cùng trường chúng ta, hình như cùng hệ cậu hả, thiệt hay giả vậy?"
"Đương nhiên là thật, chính là bạn cùng phòng tớ a."
“Mợ nó không thể nào? !"
Đan Trúc hiếu kỳ liếc nhìn qua, cách vài cái bàn một nam đồng học không quen biết đang hăng say tán dóc.
“Lừa cậu làm gì, nó là do tớ hãm hại đó, tớ tận mắt thấy nó tạo acc mà.”
"Ha ha không phải chứ? Tớ thế mà học cùng trường với Chanh ba ba trong truyền thuyết?”
"Oa thật không nghĩ tới," Người bạn học ngồi đối diện Đan Trúc cũng nghe giọng nói gần đó, thấp giọng cùng Đan Trúc trao đổi, "Nhìn cái dạng trời hờn đất trách của ai kia trong game, tớ còn tưởng cậu ta là tên côn đồ ngoài xã hội chứ.”
“Đừng trông mặt mà bắt hình dong vậy.” Đan Trúc nhắc nhở.
“Nói vậy cũng phải có mặt để trông trước đã chứ?” Bạn học không phục.
Bàn gần đó cũng nghĩ đến vấn đề này: “Thế người thật cậu ta thế nào, chắc không phải kiêu ngạo y như trong game chứ hở?”
“Làm gì có,” bạn cùng phòng Lemon khoát tay, "Nhìn như đứa nhỏ ngoan ngoãn vậy, trong phòng tớ nó là nhỏ nhất, tụi này đều gọi nó Mông Mông."
"Phốc ——" bạn học nghe trộm tới đó không kìm được phun ra, Đan Trúc cũng có chút buồn cười.
“Cậu chú ý chút coi, tôi ngồi đối diện cậu đó.” Đan Trúc gõ đũa.
"Mông Mông, ha ha ha ha ha ha ha ha." Đồng học ôm bụng gập mình cười.
Bạn cùng phòng vẫn đang toàn lực ứng phó mà bán Mông Mông: "Đừng thấy Mông Mông gặp ai cũng muốn làm cha người ta, kỳ thật nó hay ngượng ngùng e lệ lắm, nói chuyện với nữ sinh là đỏ hết mặt.”
“Có dịp bảo cậu ta chiến với tớ một ván a, tớ cũng muốn chụp cái ‘săn sóc phút lâm chung của Chanh ba’ lên diễn đàn khoe.”
"Không thành vấn đề!"
Giữa trưa nghe cuộc nói chuyện của người khác xong, Đan Trúc mới nhớ tới mùa giải mới đã bắt đầu rồi, mà bản thân anh học kỳ này hoạt động nhiều đến mức mạng cũng không lên, trực tiếp càng không có, trưởng nhóm fan anh sắp chịu hết nổi rồi.
Phát đi cái tin ngẫu hứng phát sóng, nhìn phòng trực tiếp nhân số lục tục tăng thêm, Đan Trúc tiến nhập phòng chờ trận đầu tiên làm nóng người hôm nay.
“Tuyển thủ đối chiến vòng đầu tiên đã xuất hiện rồi...”
Đan Trúc đang nói bỗng ngừng.
Mangosteen VS Lemon.
Không, phải là Mông Mông mới đúng.
Lúc này mọi người đang tụ tập trong phòng trực tiếp của Mang thần, đều mơ hồ nghe được một tiếng cười khẽ.

2 comments:

  1. Đây là định mệnh ^^ *không dài dòng nữa, bay sang chuong mới đây~~~*
    Thank nàng ^^

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nói chung là cái đoản 12c đầu là mở đầu truyện thôi. Hồi đầu là định mệnh, sau này là anh Trúc chủ động đeo bám người ta như sam ~

      Delete