Friday, December 14, 2018

Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~ - Chương 18


Chương 18

Phòng trực tiếp của Lăng Mông tên là trực tiếp không dễ dàng, nhớ thường xuyên trở về nhà ba ba xem , mang đậm phong cách Chanh ba. Còn chưa tới giờ trực tiếp đã hẹn sẵn, đã có một đám người rảnh rỗi vào chiếm chỗ, lan can thật chỉnh tề:

—— Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~
Đương nhiên ngẫu nhiên cũng có thành phần cá biệt phá hư đội hình:
——Nam sinh bọn này chính là chơi game lợi hại vậy đó!
Còn có thế lực tà ác mới dũng mãnh tuôn trào từ sau trận chiến hôm qua:
—— Bảo bối nhi, nam sinh chúng ta chơi game có phải rất lợi hại không?
Đợi cho Lăng Mông nhìn thấy lan can như thế, cậu đã hết muốn nhận thức mấy từ như ‘nam sinh, chơi game, lợi hại’ này nọ rồi.
“Spam khác chút đi a, ngày nào cũng xoát cùng một câu mấy người không ngán sao?”
Khi thanh âm Lăng Mông xuất hiện tại phòng trực tiếp, tràng diện sôi trào một trận, mọi người xoát càng thêm khoái trá.
—— Lời răn dạy nổi tiếng của Chanh ba, xoát một vạn lần cũng không thấy chán!
—— Sao lại cùng một câu được? Đây rõ ràng là ba câu!
—— Kỳ thật tôi không phải người, tôi là một script tự động xoát lan can, nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha~
Phòng trực tiếp khôi phục an tĩnh, Chanh ba ba vừa tạo sóng xong lại không biết đi đâu mất.
—— Ba ba chắc không phải bị chúng ta dọa chạy rồi chứ?
—— Người ta lần đầu tiên trực tiếp, mấy người có thể thu liễm một chút không, cho chút khích lệ coi!
—— Tôi sai rồi, Chanh ba ba trở về đi tôi tắt script liền QAQ.
“Chào mọi người.”
Lăng Mông lại lần nữa hiện thân, tràng diện không thể dùng từ sôi trào để hình dung nữa, một đám đều phát cuồng rồi.
—— Ca, camera? ! !
—— Mẹ nó Chanh ba người thật? !
—— Ba ba nói mở trực tiếp, trực tiếp lên hình, tuyệt không phải giả!
—— Đây không phải là buộc Mang fan đập đầu vào tường sao? !
Lăng Mông ngồi xuống, ra vẻ trấn định chỉnh chỉnh góc nhìn camera. Đây dù sao cũng là lần đầu tiên cậu trực tiếp, còn chưa bắt đầu đã tới mấy vạn người, nói không khẩn trương là giả.
—— Gào khóc gào khóc thật đáng yêu ~~~~
——Chanh ba ba của tui mười bảy tuổi [ meow meow meow meow]
—— Nhìn khuôn mặt này, não bổ di ngôn lâm chung của Chanh ba ba, thật sự là manh (cute) một cách quỷ dị...
"Hoan nghênh đến phòng trực tiếp của tôi, tôi cứ nghĩ giống như weibo cứ xin là được dùng, không nghĩ tới còn qua quá trời thủ tục nghiệm chứng như vậy... Nếu không phải tìm được người đi cửa sau, thiếu chút nữa lần đầu trực tiếp liền dẹp bỏ.”
—— Vạch ra trọng điểm: tìm được người đi cửa sau [cười tủm tỉm]
—— Ở Douyo tìm người đi cửa sau, thật sự một chút cũng đoán không ra là ai mà [cười tủm tỉm]
Lăng Mông cố ý che chắn bên lan can rất có tiết tấu đó, nhặt nhạnh mấy cái không quan trọng mà tương tác:
"Tôi thật sự trưởng thành rồi, sắp được mười chín tuổi, không lừa cậu... Thẻ căn cước hết PO rồi... Tôi từ nhỏ đã như vậy, lớn lên không đổi nhiều.
"Không có mở Beautycam. Hôm nay lúc tôi đi mua camera ông chủ nói nếu có công năng Beautycam phải mắc hơn một trăm, tôi liền mua loại phổ thông.
“Chăm sóc da thế nào? Không ra nắng có tính không? ... Má lúm đồng tiền là thuần tự nhiên, không phải giả... . Cũng không phải vì bị đụng thành sẹo... . Vì sao chỉ có một bên? Tôi làm sao biết.
"Đúng vậy tôi là người miền Nam, hiện tại đang học ở Hồ Sóc, mọi người bên này lớn lên thật cao.”
Có người dẫn đầu xoát quà tặng, Lăng Mông cọ cọ chóp mũi, áp sát mặt vào một chút, còn rất nghiêm túc đọc những cái tên bắn ra trên màn hình.
“Cảm ơn thức ăn mèo do Yêu sinh hoạt yêu Chanh Chanh tặng.
“Cảm ơn đồ hộp mèo do Xyle...gì gì đó tặng.
“Cảm ơn bạc hà mèo do Mục... Đây là chữ gì ta? Tặng.
"... Mọi người xoát chậm một chút tôi đọc không kịp.”
——233333 thật manh.
—— Trăm triệu lần không nghĩ tới Chanh ba cư nhiên là cái loại họa phong* này [ che mắt rơi lệ cười ]
*Họa phong: Phong cách hội họa, nhưng chắc cũng dùng chỉ người.
—— Đen chuyển lộ, lộ chuyển fan, fan chuyển fan não tàn*!
*Ý nói từ anti chuyển qua thần tượng. Chữ ‘lộ’ nghĩa là ra ngoài sáng, phơi bày...
—— Chanh ba trò chơi tôi, hỏi ngươi có sợ không! Trực tiếp tiểu chanh chanh, chính là manh như vậy!
—— Không cần phải đọc từng cái, Chanh ba như vậy thật sự là cười chết tôi.
Tin tức Chanh ba mở video một truyền mười, mười truyền trăm, nhân số phòng trực tiếp nhanh chóng đột phá cửa lớn hai mươi vạn. Lăng Mông dầu gì cũng là người từng ẩn náu trong phòng trực tiếp của Mang thần một tháng, vốn nghĩ chủ bá cũng chỉ có vài loại sách lược vậy thôi, không nghĩ tới nhìn thì dễ mà làm thì khó, không phải ai cũng có thể mới lần đầu liền nói nói cười cười trước mặt mấy chục vạn người.
"Hoan nghênh mọi người tới xem, xem phòng trực tiếp của tôi.” Lăng Mông căng thẳng một chút, kết quả liền nói lắp.
—— Đừng khẩn trương a ha ha ha ha.
—— Quan ái tân chủ bá là trách nhiệm của mọi người.
—— Thật muốn xem Chanh ba chính miệng đọc năm trăm câu săn sóc phút lâm chung của Chanh ba ba.
——6666 việc này có thể được.
Lăng Mông có chút khẩn trương lại có hơi cáu, theo thói quen lại phồng má để phát giận, từ bên trái phồng sang bên phải xong lại đổi về, chờ mong ai đó có thể phát câu gì đứng đắn thay đổi đề tài.
Nhưng mọi người thấy cậu nhăn nhó lại điên cuồng mà xoát manh manh manh.
—— Manh phun sữa!
—— Manh phun máu!
—— Manh phun tinh!
—— Mau đưa microphone cho bạn hữu phun tinh!
“Đừng xoát manh nữa được không, " Lăng Mông làm biểu tình nhe răng, "Kỳ thật tôi siêu hung.”
——Hung quá nha hù chết cục cưng rồi.
——. siêu hung . jpg mới GET!
—— Định hù chết tôi để thừa kế Ưng đế quốc của tôi đúng không?
"Tán gẫu chủ đề lành mạnh chút không được sao, tôi chính là lập chí phải làm người đàn ông ‘một cỗ thanh lưu’ trong giới chủ bá.”
—— Chủ đề lành mạnh.
—— Thì ra đây là một tiết mục đối thoại về chăm sóc sức khỏe nam giới / [chống má].
—— Mang thần muốn đổi tên thành ‘một cỗ thanh lưu’ sao*?
*Câu này ý xuyên tạc câu trên của Mông Mông, “người đàn ông ‘một cỗ thanh lưu’” theo ngữ pháp tiếng Trung là ‘Một cỗ thanh lưu đích nam nhân’, còn có thể hiểu là ‘người đàn ông của ‘Một cỗ thanh lưu’.
Quản lý phòng Mangosteen: Tiểu Chanh Chanh lần đầu tiên trực tiếp, còn làm loạn tiết tấu nữa sẽ tặng một phần ăn cấm nói.
—— Meow meow meow meow meow meow?
—— Trong phòng có thêm cái quản lý phòng từ hồi nào? ID của quản lý phòng này nhìn sao hơi quen quen?
—— Ngay cả cái ‘giá leo mèo’* cũng chưa tặng đã cho làm quản lý phòng? Chủ bá chúng tôi không phục.
*Giá leo mèo hoặc nhà cây cho mèo (cat tree), là cái này, để cho mấy bé mèo leo trèo chui qua chui lại, mài móng các kiểu, tóm lại là đồ chơi.

—— Giơ tay: cái gì là một phần ăn cấm nói?
Quản lý phòng Mangosteen: Cấm nói một giờ tặng thêm cấm nói một giờ trong phòng trực tiếp của tôi, cấm một tặng một ưu đãi chưa từng có, hoan nghênh đến thể nghiệm.
—— À, ưu đãi như vậy thôi chúng ta vẫn nên bỏ đi [ mỉm cười ]
—— Chanh ba thật MAN, Chanh ba siêu hung, Chanh ba một cỗ thanh lưu [ nhu thuận ]
“Anh có thể quay về phòng trực tiếp của mình không.” Lăng Mông đuổi người, "Anh ở đây bầu không khí còn nghiêm túc lại được sao?”
Quản lý phòng Mangosteen: Tôi đang trực tiếp a.
“Anh đang trực tiếp cái gì?"
Quản lý phòng Mangosteen: Tra phòng.
Lăng Mông: Khỉ
—— Trời ạ, chủ bá thanh lưu giơ ngón giữa rồi!
—— Trời ạ, chủ bá thanh lưu giơ ngón giữa với chủ bá sắc tình rồi! Đoản mệnh* rồi!
*Đoản mệnh hoặc Chết non: Nghĩa đúng là vậy, sau biến thành thán từ dùng khi đối diện sự việc gì kinh khủng. Bên Trung có cái emo có chữ này.
—— Chủ bá thanh lưu cậu phải giữ mình a, đừng để bị đẩy vào con đường tà đạo sắc tình!
"Cũng không phải tôi muốn cho anh ta làm quản lý phòng, tôi cũng là sau đó mới biết đi cửa sau phải trả giá đại giới.” Nếu không phải xin phòng trực tiếp cần xét duyệt 24 giờ, Lăng Mông cũng không đến mức chạy đi tìm Đan Trúc hỗ trợ. Đan Trúc là chủ bá có ký hợp đồng, quen biết nhân viên nội bộ Douyo, phòng trực tiếp mở được rồi, ai ngờ còn tặng kèm cái quản lý phòng.
——( Tiểu hoa thủy ) đúng vậy, đi cửa sau sẽ phải trả giá đại giới cửa sau!
[ Thông báo ] Quản lý phòng Mangosteen cấm người dùng Tiểu hoa thủy nói một giờ.
——First blood!
—— Chúc mừng thủ sát*!
*Thủ sát: First kill. Này là tên phim
—— Đạt được thành tựu [ Người đầu tiên bị cấm nói trong phòng trực tiếp của Chanh ba ]
Đan Trúc cười xoát mười giá leo mèo cho Lăng Mông, ngồi ổn tại vị trí đầu bảng ‘Chuyên viên xúc phân’*, dẫn ra bất mãn.
*Chuyên viên xúc phân: Ngôn ngữ mạng lưu hành bên Trung chỉ những người nuôi chó, mèo. Người yêu chó, mèo thường so sánh chính mình với ‘chuyên viên xúc phân’, đây là một phương thức trêu đùa nhau.
—— Cái giá leo mèo này rõ ràng là cái hôm trước tôi xoát cho Mang thần, anh cư nhiên dùng quà tôi tặng đi bao dưỡng chủ bá khác!
—— Fan chuyển lộ, lộ chuyển đen, đen chuyển đen không não!
—— Khiếp sợ! Chủ bá sắc tình cùng chủ bá thanh lưu vậy mà lại công nhiên tiến hành loại giao dịch này...
—— Cậu có bản lĩnh thì xoát giá leo mèo, có bản lĩnh thì xoát cái đình viện mèo a! Tặng cái dinh thự a!
Quản lý phòng Mangosteen: Chờ có người vượt qua tôi sẽ tặng đình viện.
“Đều là đồ của fan bạn gái anh tặng cho anh, tôi mới không cần."
—— Fan bạn gái 233, tôi nghe vị dấm chanh nồng đậm.
—— Đừng khóc, fan bạn trai của cậu cũng sẽ tặng cậu.
"Tôi mới không có cái loại fan này, tôi chỉ có fan đen.”
—— (Yêu sinh hoạt yêu Chanh Chanh) Không! Cậu còn có tôi! Tôi là fan mẹ chướng của cậu!
“Fan mẹ chướng là cái gì?”
—— (Yêu sinh hoạt yêu Chanh Chanh) Là loại fan quan tâm cậu giống như người mẹ quan tâm đứa con bị trí chướng (nhược trí).
[ Thông báo ] Quản lý phòng Mangosteen cấm người dùng Yêu sinh hoạt yêu Chanh Chanh nói một giờ.
Yêu sinh hoạt yêu Chanh Chanh phát tin không được, giận quá xoát 99 cái thức ăn mèo kháng nghị.
Sau lưng Lăng Mông xuất hiện một cái tráng hán, Đan Trúc liếc mắt một cái liền nhận ra đó là bạn cùng phòng Lăng Mông, Hoắc Long Quốc.
——Trong phòng Chanh ba ba có người!
—— A? Chanh ba còn có người ở chung?
Cùng phòng khom lưng, đối diện camera của Lăng Mông sửa sửa tóc, Lăng Mông tựa như không phát hiện, chẳng phản ứng chút nào.
"Nếu không muốn tán gẫu chủ đề lành mạnh vậy chúng ta liền chơi game đi." Lăng Mông click mở Client.
—— Từ từ! Người phía sau cậu là ai a, cậu nhìn không thấy sao?
Client đang LOADING, cùng phòng sau lưng cậu bắt đầu nhảy lên giả quỷ, nhưng mặc cho cậu ta nhảy ra cái điệu ma quỷ gì, Lăng Mông cũng đều thờ ơ.
—— Có phải Chanh ba ba thật sự nhìn không thấy không? Tôi cười muốn rút gân, vì cái gì Chanh ba ba còn có thể bình tĩnh như vậy?
—— Đang cười cười đột nhiên sợ run cả người.
—— Chanh ba cậu có cái vong sau lưng cậu biết không?
—— Đàn ông thực thụ sẽ không quay đầu nhìn lại.
Ngay cả bạn cùng phòng của Đan Trúc cũng nghe tin đến xem Lăng Mông trực tiếp, vừa thấy liền cười đến dừng không được
"Bọn họ thật là đồng học của mình sao? Quả thực có bệnh a ha ha ha ha."
“Ừm, ngay lầu ký túc xá kế bên.” Đan Trúc nhịn cười nói.
“Tôi phải cách xa một chút, đỡ phải bị lây bệnh."
Lăng Mông đang chần chừ một chút tại giao diện lựa chọn hình thức đối chiến, liền nhận được lời mời tổ đội của Mangosteen.
[ Trò chuyện riêng ] Mangosteen: Đánh hình thức tam quốc không?
Lăng Mông có chút do dự, hình thức tam quốc dễ gặp phải tử cục, thường là đã đánh là phải đánh thật lâu.
[ Trò chuyện riêng ] Mangosteen: Nhiệm vụ hằng ngày hôm nay.
Vừa nghe là hằng ngày, Lăng Mông điểm nhận, trong phòng chỉ có hai người bọn họ.
"Chờ tôi tìm vài người đến." Đan Trúc mở voice trong phòng, người trong gian trực tiếp của Lăng Mông cũng nghe được thanh âm Mang thần.
—— Hằng ngày thuê phòng 1/1
—— Không sợ phần ăn cấm nói?
—— Khờ quá, quản lý phòng quay về phòng trực tiếp của mình rồi, có thể thả cửa rồi.
Lăng Mông trong lúc đợi người thuận tiện liếc mắt nhìn lan can cảm thấy rất cần phải tuyển vài quản lý phòng đáng tin.
Bạn bè Đan Trúc lục tục tiến vào, đều là chủ bá trên Douyo.
"Hôm nay là lần đầu tiên Lemon trực tiếp, chúng ta làm một trận tam quốc chiến đi.”
Vài lão làng trong giới chủ bá nghe xong trong lòng liền hiểu rõ, Mang thần đây là muốn thu hút chút nhân khí cho chủ bá mới, bọn họ năm nhà cùng đánh, trận này cơ bản có ít nhất trăm vạn người xem.
"Không thành vấn đề a, tôi cùng Chanh ba một tổ."
"Tôi cùng cậu ấy một tổ, các cậu tự mình tổ đội đi."
"Bá đạo."
"Lãnh khốc."
"Vô tình."
"Anh anh." (Giống tiếng khóc nũng nịu)
Đan Trúc không nhìn bọn họ, dặn Lăng Mông: "Bảo bối nhi chọn màu vàng."
"Tại sao, tôi thích màu xanh." Lăng Mông cố ý trái lời anh chọn đội xanh, một danh chủ bá lẹ tay AnchorA lập tức chiếm danh ngạch đội xanh trước.
Đan Trúc là chủ phòng, không chút khách khí đổi Lăng Mông sang đội vàng, lại đem một chủ bá hài hước thực lực yếu nhất AnchorB nhét vào đội xanh, hai người còn lại thấy thế ngoan ngoãn chọn đội đỏ.
“Cậu đây là lạm dụng chức quyền trắng trợn.” AnchorA không phục.
“Chanh mà không vàng, Đại Thanh phải vong, mở."

4 comments:

  1. Treo đầu dê bán thịt chó, đề chương 17 mà ruột chương 18 huhu. Tớ post nhầm chương mà sao không thấy ai nói gì. Lẳng lặng vào sửa lại ruột chương 17 rồi nha.

    ReplyDelete
  2. Mang thần bá đạo vô cùng^^ *giơ ngón cái*
    Thank nàng^^

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bá đạo + Lãnh khốc + Vô tình!!!!!
      =))))

      Delete