Thursday, November 21, 2019

Nam sinh mấy người chơi game lợi hại thiệt nha ~ - Chương 53


Chương 53

Từ khi Lăng Mông có máy tính riêng thì rất ít ra tiệm Net, càng không biết hiện tại tiệm Net còn rất tri kỷ mà trang bị phòng tình nhân. Lúc Đan Trúc bảo người quản lý mở phòng tình nhân, Lăng Mông theo bản năng trốn ra phía sau Đan Trúc, giống như bọn họ đang ở đại sảnh khách sạn mà thuê phòng vậy.

Cấu hình máy tính trong phòng tình nhân khá xa xỉ, tốc độ khởi động máy gấp đôi máy tính Lăng Mông, tốc độ truy cập mạng nhanh đến mức khiến cậu muốn khóc.
"Bị mạng trường độc hại lâu như vậy, tôi sắp quên mất băng thông rộng là như thế nào luôn rồi.”
Lăng Mông lúc này dám dõng dạc tuyên bố, nếu vận tốc mạng của cậu mà cứ tốt như vầy, tăng thêm ba mươi hạng nữa cũng được.
“Em có thể suy xét học kỳ sau dọn ra ngoài ở chung với anh.” Đan Trúc nói như thật.
“Anh? Dọn ra ngoài ở? Sao không ở phòng ngủ?"
Đan Trúc bất đắc dĩ vô cùng: "Chẳng lẽ em không phát hiện ra anh sắp tốt nghiệp năm tư rồi sao?"
"..." Lăng Mông siêu cấp vô tội, "Anh không thi nghiên cứu sinh cũng không lo tìm việc làm, tui căn bản không xem anh như sinh viên năm tư mà.”
“Anh có công việc rồi, anh mới ký hợp đồng ba năm với Douyo hồi tháng trước."
Lăng Mông giật mình: "Anh muốn làm chủ bá chuyên nghiệp?”
Đan Trúc gật đầu: “Ừm.”
“Vậy có gì khác hiện tại?”
“Có lương cơ bản, tỉ lệ chia thưởng cao hơn, nhưng mỗi tháng phải hoàn thành thời lượng quy định, không thể muốn trốn thì trốn như bây giờ.”
Tuy rằng không tự do, nhưng thoạt nghe có vẻ nhiều tiền, Lăng Mông lại nghĩ tới truyền thuyết cái người chủ bá nổi tiếng một tháng thu nhập trăm vạn kia.
"Ngày mai theo anh tìm nhà đi, anh muốn chuẩn bị sớm chút.”
“À, được, anh tính thuê trong khuôn viên trường hay bên ngoài?”
“Giá phòng tăng ghê lắm, anh tính trực tiếp mua."
Lăng Mông: ? ? ?
“Mua một căn hộ chung cư nho nhỏ, thanh toán trước một khoản sau đó trả góp từng tháng, chắc là sẽ trả nổi.”
Lăng Mông giống như đang nghe truyện Ngàn lẻ một đêm, tốt nghiệp đại học mua nhà, người ta hai mươi mấy tuổi, nhìn nhìn lại chính mình, cũng là một người xấp xỉ hai mươi rồi...
... Khoan khoan đã, sao lại có vẻ tang thương như vậy? Này chẳng lẽ không phải là cách nghĩ mà chỉ mấy người cực khổ bôn ba mới có sao?
Không phải cậu không tích cực phấn đấu, mà rõ ràng là Đan Trúc quá vượt mức quy định!

No comments:

Post a Comment